Dù là người từng trải qua sóng to gió lớn, Lý Hữu Đắc lại thấy mình khi đứng trước mặt Trần Tuệ vẫn có vài phần non nớt. Hắn khó khăn đứng vững, ra vẻ không có gì mà cùng nàng bước xuống cầu thang, đưa đến nhà xí, rồi cùng A Đại đứng bên ngoài chờ.
Trần Tuệ nhanh chóng trở ra, rửa tay ở giếng xong lại theo Lý Hữu Đắc trở về. Hiện tại, nàng mới phát hiện ra thiếu một người, tò mò hỏi: “A Nhị đâu rồi?”
“Ta sai hắn đi làm chút việc,” Lý Hữu Đắc nhàn nhạt đáp, “Đi thôi.”
Trần Tuệ không để tâm, theo bên cạnh hắn về phòng tiếp tục ăn uống, thỉnh thoảng ngó xuống coi biểu diễn dưới lầu.
Hồi lâu sau, A Nhị trở lại, kề tai Lý Hữu Đắc thì thầm vài câu.
Lý Hữu Đắc nở nụ cười khoái trá, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất, sau đó hắn vờ như không có gì, đứng dậy đến bên Trần Tuệ, cùng nàng nhìn xuống dưới và bình phẩm đôi câu.
Trần Tuệ vốn chỉ đến mở mang tầm mắt, sau khi thấy cũng kha khá thì quyết định về. Lý Hữu Đắc cầu còn không được, hắn lập tức thanh toán rồi dẫn nàng đi. Lúc này là giờ náo nhiệt nhất của Bách Hoa Lâu, người như Trần Tuệ rời đi sớm quả là hiếm hoi. Lên xe ngựa, nàng ngoảnh lại nhìn Bách Hoa Lâu một cái, trong lòng âm thầm gạch đi một mục trong danh sách di nguyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT