Lý Hữu Đắc vốn thiếu đi hai lạng thịt nên xưa nay đối với chuyện nam nữ không có mấy hứng thú, nhưng giờ đã nếm được tư vị bên Tuệ Nương, làm sao hắn còn quay về như trước được nữa?! Trước đây hắn tự kiềm chế bản thân thì không khó, song giờ đây hai người đã nói rõ lòng nhau, hắn chỉ muốn ôm ấp nàng vuốt ve, muốn thấy nàng không cần che giấu trước mặt hắn, muốn nàng vì hắn mà lộ ra những thần sắc ấy.
“Đừng quậy nữa,” Lý Hữu Đắc thật sự sợ Trần Tuệ nói được sẽ làm được, hắn vội ôm vai nàng, ra vẻ chỉ là đùa vui, cười xong thì mọi chuyện liền không tính.
Trần Tuệ nói: “Ta đâu có quậy. Ta hiền thục săn sóc thế này cơ mà, sao nỡ khiến công công khó xử chứ.”
Giờ phút này, Lý Hữu Đắc hận không thể quay về dĩ vãng, khi ấy Tuệ Nương luôn chọn lời êm tai khiến hắn vui vẻ, đâu như bây giờ, toàn dùng lời sắc bén chặn họng hắn. Nếu hắn không chịu thua, sợ là nàng thật sự làm được.
“Ta không thấy khó.” Lý Hữu Đắc thở dài nói.
Trần Tuệ ngước mắt nhìn hắn với đôi mắt long lanh: “Công công, ý chàng là…” Nàng dùng ngón trỏ vẽ vòng trên ngực hắn, “Tối nay chúng ta thử nhé?”
“ Nàng thấy vài ngày nữa thế nào?” Lý Hữu Đắc thận trọng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT