Trần Tuệ thấy Lý Hữu Đắc sững sờ thì nhịn không được bất mãn gọi: “Công công!”
Lý Hữu Đắc giật mình tỉnh ra, mắt thấy dáng vẻ trừng mắt của Trần Tuệ, thế mà hắn chỉ cảm thấy nàng đẹp đến không thể tả nổi, miệng ấp úng đáp: “Ừm…”
“Công công, hôm nay ngài không cho ta lời giải thích thì đừng hòng ra khỏi cửa này!” Trần Tuệ hung hăng uy hiếp Lý Hữu Đắc.
Lý Hữu Đắc không những không giận, trái lại như biến thành con cừu non ngoan ngoãn, mặt đỏ bừng khó xử bảo: “Là vì ta hiểu lầm.”
Hiểu lầm à?
Trần Tuệ không sao chấp nhận nổi câu trả lời này. Một câu hiểu lầm là muốn giải thích hết mọi chuyện sao? Sao hắn không cướp ngân hàng thất bại rồi bảo với chú cảnh sát như thế đi?
“Công công hiểu lầm cái gì? Ai đã nói với ngài cái gì, hay ngài thấy gì, hay chính ngài miên man suy nghĩ cái gì hả?” Trần Tuệ hỏi liền một hơi không ngừng, “Chuyện này ngài phải nói rõ ràng cho ta!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT