Hai mắt Trần Tuệ hơi trừng lớn ngạc nhiên nhìn Lý Hữu Đắc đang áp chế phía trên nàng. Khuôn mặt hắn lạnh lẽo không khác gì giọng nói trước đó, ánh nến u ám như bóng ma phác họa đường cong dữ tợn trên mặt hắn lúc này. Chưa kể mùi rượu trên người Lý Hữu Đắc bỗng dưng trỗi dậy nồng nặc.
Hắn uống say đến thế sao?
Trần Tuệ vốn tưởng Lý Hữu Đắc chỉ hơi say thôi, nào ngờ mùi rượu lại nồng nhường này, xem chừng hắn say không nhẹ chút nào! Chẳng trách hắn lại nói những lời không đầu không cuối, hóa ra là say tới túy lúy rồi.
Ngực nàng lạnh toát, vạt áo bị kéo đã để lộ chiếc yếm bên dưới. Dù nàng có thể tự may nội y nhưng cũng thường xuyên đổi qua đổi lại mặc cho đa dạng, hôm nay vừa khéo đúng lúc mặc yếm. Vạt áo bung ra khiến độ cong trước ngực cũng hiện rõ hơn, theo nhịp thở của nàng mà phập phồng lên xuống.
“Công công, ngài say rồi, mau thả ta ra!” Trần Tuệ thích trêu Lý Hữu Đắc là thật, ngày thường cũng chấp nhận làm những việc tình nhân hay làm, nhưng đó là khi cả hai tỉnh táo, chứ không phải vào lúc hắn say đến thần trí mơ hồ thế này. Trông có khác gì nàng thừa dịp hắn say rồi chiếm tiện nghi của hắn không?!
Nói xong, Trần Tuệ chống giường định ngồi dậy, đồng thời đẩy Lý Hữu Đắc ra. Nhưng người say không kiểm soát nổi lực đạo, mắt thấy nàng định dậy, Lý Hữu Đắc dứt khoát cúi xuống đè nàng lại, hắn cúi đầu tới bên tai nàng cười nhạo: “Chỉ tiểu tình nhân của ngươi mới được chạm, còn ta thì không à? Cam tâm tình nguyện gì chứ, toàn là giả dối cả! Sói mắt trắng! Kẻ lừa đảo!”
Lý Hữu Đắc mạnh tay đè lên ngực Trần Tuệ, lực mạnh đến nỗi khiến nàng rên lên một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play