Trong thời gian Thẩm Kính làm đầu bếp, tôi cũng không ngồi chơi.

Rất nhanh tôi đã tìm được một công việc từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều tại tập đoàn Thẩm Thị.

Người tuyển dụng đã ưng học vấn của tôi còn tôi thì lại thích mức lương của họ đưa ra.

Vì vậy mà chúng tôi ký hợp đồng ngay lập tức.

Thế là tôi bắt đầu làm như trâu như bò ở tập đoàn Thẩm Thị.

Vào ngày đầu tiên nhận việc, đồng nghiệp đã kể cho tôi nghe một vài bí mật thâm cung bí sử của nhà họ Thẩm.

Hóa ra mỗi gia đình đều có những chuyện khó nói.

Thái tử gia của nhà họ Thẩm lại là một người thanh tâm quả dục, giống như một người tu hành trong giới Quảng Đông vậy.

Anh chưa từng quan tâm đến việc kinh doanh trong gia đình, cũng chưa từng tham sự bất cứ bữa tiệc nào.

Anh sống ngoài thế tục, coi mọi chuyện trần thế như không liên quan đến mình.

Và hầu như đã cắt đứt mọi liên lạc với gia đình.

Thậm chí cách đây nửa năm, khi tổng giám đốc Thẩm gặp tai nạn và phải nhập viện. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Thì thái tử gia của nhà họ Thẩm cũng không một lần đến bệnh viện để thăm hỏi.

- Thật sự là quá vô tình, Gia Bảo cô thấy có đúng không?

Tôi đang uống bát trà thảo mốc mà Thẩm Kinh bảo mang theo lúc sáng, rồi gật đầu tán thành.

Lúc trước tôi kêu ca vì nó quá đắng nên lần này anh đã đổi công thức khác, sử dụng mật mía và mật trúc, vừa thanh mát lại ngọt ngào.

Thẩm Kính thật sự là một người vừa chu đáo lại tốt bụng. ( truyện trên app T Y T )

Rồi đồng nghiệp tiếp tục buôn chuyện với tôi.

Cô ấy bảo rằng tổng giám đốc Thẩm từ nửa năm trước đã luôn trong tình trạng hôn mê rồi.

May mà chồng của bà ấy, là giám đốc Trần là một người đàn ông tận tụy vừa giúp bà ấy giải quyết công việc trong công ty vừa khuyên bảo con trai trở về tiếp quản gia sản.

Cuối cùng gần đây thái tử gia nhà họ Thẩm cũng bỏ chuỗi tràng hạt xuống mà trở về tiếp quản công ty.

Miễn cưỡng trở thành tổng giám đốc tiếp theo của Thẩm Thị.

Tối hôm đó, khi tôi nói với Thẩm Kính về những tin đồn này thì biểu cảm của anh có vẻ hơi không tự nhiên.

Nụ cười của anh như kiểu công nghiệp, giống với biểu cảm khi phải đi mua gà công nghiệp ở chợ vậy.

- Thịnh Gia Bảo, ăn cơm trước đi.

Thẩm Kính nhét một miếng sườn nướng đen xì vào miệng tôi.

Mỡ và thịt đan xen lẫn nhau, vừa ngọt mà lại không bị ngấy.

Nó ngon đến mức hai mắt tôi sáng lên.

Ngay lập tức quên mất câu chuyện về thái tử gia của nhà họ Thẩm.

Dù sao thì so với vị thái tử gia của giới Quảng Đông xa xôi kia. 

Thì người đàn ông đang ngồi trước mặt tôi, một vị đầu bếp từ Quảng Đông mới chính là người thực sự đang sống cùng tôi.

Hơn nữa, anh còn biết làm những món cực kỳ ngon như gà xào gừng, cá nấu trong niêu đất.

Sườn heo hấp bột.

Cải xanh trần.

……

Không được.

Không thể tiếp tục nghĩ đến những món ăn đó nữa.

Trong bóng tối lúc nửa đêm, tôi có chút tuyệt vọng mà lau nước miếng. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play