Ngày tháng cứ thế trôi qua.
Tôi nhanh chóng quen với cuộc sống ở Nam Thành.
Thậm chí đôi khi tôi còn không nhớ rằng mình thực ra là người Giang Thành nữa.
Dù sao thì trong cái nhà ấy, chẳng ai nhớ tôi thích ăn gì chẳng hạn như tôi không ăn được rau thơm, nhưng mẹ kế lại rất thích rau thơm.
Bà ta luôn yêu cầu đầu bếp trong nhà phải cho rau thơm vào tất cả các món ăn.
Cứ như thể mỗi lần tôi ăn thêm một miếng là sẽ khiến bà ta khó chịu cả ngày.
Còn về Thẩm Kính thì lại khác.
Khi thấy tôi ăn ít đi vài miếng thì anh sẽ nhíu mày hỏi:
- Không thích ăn à?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT