Sau này, Thẩm Kính không chỉ không tăng tiền thuê nhà của tôi mà còn trở thành một “anh chồng nội trợ” trong nhà.

Con người anh phải nói thế nào nhỉ.

Cứ như một phiên bản đặc biệt của tiểu cường ở Nam Thành vậy.

Đám bạn học nam của tôi sau khi tốt nghiệp đều vào làm văn phòng, trở thành những nhân viên văn phòng ngồi bàn giấy.

Ngày nào cũng mặc vest, đứng trước cửa sổ gọi điện thoại kiểu đó.

Còn Thẩm Kính lại là học việc tại bếp của một nhà hàng.

Mỗi ngày tan ca về nhà không mang theo gà thả vườn về thì cũng là một túi cá tươi tự nhiên.

Anh luôn như vậy mang theo một gương mặt đẹp trai như thể sẽ ra sàn catwalk, rồi thành thạo đeo tạp dề trong bếp.

Sau đó  với gương mặt lạnh lùng giống như người làm cá trong siêu thị RT-Mart cả chục năm chuẩn bị nguyên liệu một cái trật tự và mở lửa lớn nấu ăn.

Có lẽ vì món ăn anh làm thật sự rất ngon.

Nhưng tôi không hiểu sao lại cảm thấy…Thẩm Kinh nấu ăn trông thật là quyến rũ.

Như khi nhìn anh đảo chảo, những cơ bắp ở cánh tay nổi lên rồi mồ hôi nhỏ xuống trán.

Cảm giác này…hơi khiến con người ta muốn nghĩ lung tung.

Đặc biệt là vào buổi tối khi tôi đang ngồi xem tivi trong phòng khách.

Thẩm Kính quên mặc áo, anh để lưng trần bước từ trong phòng tắm đi ra.

Dưới chiếc khăn tắm, những cơ bắp cuồn cuộn lộ ra một cách mơ hồ, khiến tôi có chút xao xuyến. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Tôi chỉ dám vừa xem tạp chí vừa lén lút ngắm nhìn bụng và cơ ngực của anh.

Kết quả là khi Thẩm Kính đi qua anh giật lấy cuốn tạp chí từ tay tôi rồi lật ngược 180 độ và nhét lại vào tay tôi.

- Thịnh Gia Bảo, em cầm báo ngược rồi.

Con hồ ly ranh mãnh này lại xoa đầu tôi một cái.

Còn làm loạn cả trái tim thiếu nữ này của tôi nữa.

Thế nhưng tối hôm đó, khi tôi nói mình không ngủ được và hỏi Thẩm Kính có muốn xem phim kinh dị cùng không.

Thì anh lại giống như một ông bác sĩ đông y vào bếp rót cho tôi một bát trà thảo mộc

- Không ngủ được thì uống trà thảo mộc này đi.

- Thịnh Gia Bảo, chắc chắn em đang bị nóng trong người rồi.

Vậy là tôi nghiến răng nghiến lợi uống hết bát trà thảo mộc đắng ngắt đó. ( truyện trên app T Y T )

Được thôi, nếu tôi lại có chút cảm tình với Thẩm Kính nữa thì chắc chắn tôi có bệnh rồi.

Kết quả là Thẩm Kính lại bóc một viên kẹo và nhét vào miệng cho tôi.

Khoảnh khắc đầu ngón tay chạm nhẹ vào môi, nó thật sự có chút mập mờ.

Thế là trái tim thiếu nữ của tôi ngừng đập trong mười giây, nhưng rất nhanh lại bùng cháy trở lại.

Hại tôi tối hôm đó khi đi ngủ khóe miệng còn kéo tận mang tai.

Cười một chút, lại một chút.

Rồi lại một chút nữa…

Khiến sáng hôm sau, khi thức dậy với đôi mắt đầy quầng thâm lại còn đụng phải Thẩm Kính.

Anh bình thản nhìn tôi một cách chăm chú rồi hỏi:

- Nghĩ cái gì mà mất ngủ vậy?

Nhìn chính gương mặt đẹp trai của kẻ gây ra mọi chuyện này.

Tôi tức giận giật lấy bát cháo cá trong tay anh.

- Anh thì hiểu gì chứ!

- Tôi đây chỉ là ngủ lệch múi giờ mà thôi. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play