Đồ ăn đã được bày biện, nhưng Cảnh Mông vẫn chưa về. Phùng Nhã vừa gắp thức ăn vừa lẩm bẩm: "Sao còn chưa về nhỉ? Đói quá." Cô ấy gắp mấy viên đậu Hà Lan chiên giòn nhai, “Cảnh biểu ca, Thẩm Mông giờ vẫn chưa dùng di động sao? Hay là gọi điện thoại hỏi thử xem.”
Phó Cảnh Tư đi ra ngoài nhìn, người qua đường vội vã, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Cảnh Mông đâu. Anh đứng dậy: “Tôi đi WC.”
Tích.
Tích tích.
Vòi nước không khóa chặt, từng giọt nước nhỏ xuống bồn rửa, trong phòng vệ sinh yên tĩnh nghe đặc biệt rõ ràng.
Triệu Kiệt ngẩn người vài giây, rồi nổi giận, hắn dùng ngón tay cái lau khóe miệng: “Thẩm Mông, tao cho mày mặt mũi đấy à!”
Thân thể Cảnh Mông lung lay, hắn phải vịn vào bồn rửa để giữ thăng bằng. Cánh tay hắn nổi da gà vì lạnh, hắn muốn nôn, nhưng vị chua xộc lên dạ dày.
Triệu Kiệt nhận thấy sắc mặt Cảnh Mông không tự nhiên, đoán được hắn có thể đang trong kỳ động dục. Hắn mừng như điên, đột nhiên đứng dậy, một tay đẩy Cảnh Mông đến bên cạnh bồn nước, giam cầm hắn trong ngực. Hắn cúi đầu, chậm rãi phóng thích tin tức tố Alpha của mình.
Mùi tanh tưởi, như thể nhựa đường trên đường phố hơn bốn mươi độ, tràn ngập mùi hắc ín khiến người ta lo lắng và buồn nôn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT