Biểu diễn kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên như sấm, còn có những tiếng la hét chói tai từ những người trong khán phòng, khi đèn không còn chiếu sáng, khiến mọi thứ càng thêm hỗn loạn. Phó Cảnh Tư trên sân khấu, khi chào bế mạc, khóe miệng ngậm một nụ cười, ánh mắt chỉ nhìn về phía cửa thứ sáu của dãy ghế.
Phó Cảnh Tư cười, dưới đài tiếng la hét càng lúc càng mạnh mẽ, đâm thẳng vào màng tai Cảnh Mông, khiến cậu càng thêm khó chịu.
Cậu gần như có thể xác định được.
Phó Cảnh Tư ghen, ghen vì Thẩm Mông mà thổi đàn.
Vậy vì cái gì lại có vị ghen? Ghen vì những người xung quanh cậu, bao nhiêu người vẫn cứ tỏ ra thân mật.
“Cái quái gì!” Đỗ Hứa bên cạnh vẫn còn đang ghen tị và hâm mộ, “Chắc chắn Phó Cảnh Tư quá soái! Đúng là không có lý gì, Mông ca, cậu nói xem……”
Chưa nói hết câu, Cảnh Mông đã dùng tay chống lưng, nhảy ra một bước, cấm tay vào túi quần đi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT