Hắn ngẩng đầu nhìn cái đinh treo mộc bài, rồi đứng dậy treo trung y lên đó.
Vị binh lính khi nãy còn đang cảm khái Hà Tự Phi rốt cuộc cũng “theo kịp người ta” thấy hắn có vẻ chuẩn bị nộp bài thi, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Tuy cũng có vài người đã chuẩn bị nộp bài, nhưng xung quanh phần lớn các tú tài lão gia vẫn đang chăm chú viết, mà vị "thiếu gia thí sinh" này, ngủ đến hai lần nửa ngày, vậy mà đã buông bút, thu nghiên mực, không còn viết nữa?
Rốt cuộc là hắn thực sự học vấn thâm sâu, đề nào cũng đáp nhanh như gió, hay là… chỉ viết đại cho có, dù sao cũng chẳng để tâm?
Trong lòng binh lính giằng co, một bên là ấn tượng sẵn có khiến hắn cảm thấy thiếu niên này cả ngày chỉ biết ngủ, thái độ buông thả, chẳng giống dáng vẻ của người học rộng hiểu sâu; nhưng mặt khác, giữa lông mày thiếu niên kia có khí sắc, có cốt cách, lại thêm vẻ tự trọng nhưng không tự cao, khiến người ta theo bản năng cảm thấy trong bụng hắn tất có tài học.
Đúng lúc ấy, binh lính trông thấy thiếu niên đứng dậy, tay xách chiếc trung y tuyết trắng đã mặc hai hôm nay, như định đem treo lên tường.
Theo động tác đứng dậy ấy, binh lính bất chợt trông thấy bên hông hắn… là cơ bụng?!
Những ngày qua, binh lính cũng từng thấy không ít tú tài xắn tay áo, có người thân thể cũng khá cường tráng, cơ bắp lộ rõ nhưng phần lớn chẳng khác nào gà luộc, không đến mức yếu ớt nhưng cũng chỉ như nam nhân bình thường mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT