Nhưng hắn còn chưa sao chép ba bài giải đáp này!
Ngọn nến chỉ còn lại một cây rưỡi, mà sau đó vẫn còn bảy ngày thi nữa, hôm nay dứt khoát không thể lại đốt nến.
Giờ này, dẫu cho Hà Tự Phi lập tức bò dậy chép bài, sau khi chép hai bài giải đáp, sắc trời vẫn còn tối om.
Không thắp nến, phải dựa vào ánh sáng mờ nhạt ngoài trời. Tuy rằng cũng còn có thể miễn cưỡng nhìn ra được chữ mình viết nhưng như thế quá tốn mắt, lại rất dễ khiến bố cục bài làm trở nên rối rắm... Trong trường hợp thực lực viết văn tương đương, thì sự ngay ngắn rõ ràng của bài viết lại là mấu chốt để xếp hạng trước sau.
Hà Tự Phi nghĩ ngợi một hồi, rốt cuộc vẫn cắn răng, đốt nến lên, đem bài giải thứ ba chép cho xong. Tới khi chép xong, cây nến kia chỉ còn lại một phần tư cây.
Ban ngày hôm nay, vị binh sĩ trực phiên vẫn là người của hôm qua. Hắn gần như tận mắt thấy vị "thiếu gia thí sinh" kia lại ngủ một giấc hết cả buổi chiều. Hơn nữa giấc hôm nay còn sâu hơn cả hôm qua, mãi đến khi trời tối mới tỉnh.
Binh sĩ kia thầm lẩm bẩm trong bụng: Cái vị thiếu gia thí sinh này, sao lại cứ chọn đúng lúc thi Hương mà ngủ say như thế, chẳng lẽ thật sự không định thi đỗ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play