Thấy đã có hơn mười người từ trước mặt mình đi qua, hướng về phía phòng học giả Hà Tự Phi cũng không chần chừ thêm, khoác áo ngoài vào, bắt lấy tấm thẻ gỗ viết chữ “đi xí” treo trên tường, giơ cao lên.
Binh lính đứng nghiêng đối diện lập tức bước tới, đến trước mặt Hà Tự Phi thì dừng lại, vươn tay ra.
Hà Tự Phi đứng dậy, giao thẻ gỗ cho binh lính, rồi theo sự dẫn dắt của hắn đi đến nhà xí.
Lúc này đang có người theo thứ tự châm đèn dọc theo lối đi nhỏ, Hà Tự Phi đi trên đường, trong tầm mắt vẫn có thể thấy được tình cảnh đại khái bên trong các phòng.
Đó là từng người trần thân, đang cặm cụi nghiên cứu giải bài thi. Liếc mắt nhìn qua một vòng, tất cả đều là màu da không đồng đều, kẻ đen người trắng.
Hà Tự Phi vốn biết thi Hương được phép cởi trần, chỉ là đối diện liền có binh lính nhìn chằm chằm, hắn lại không thoát được tâm tính thiếu niên, sĩ diện dày, ngượng ngùng cởi áo. Dù sao thì, Hà Tự Phi vốn là người lúc thi huyện có thể khắc chế bản thân, suốt buổi không hề đi ngoài trước mặt người khác.
Hắn vốn tưởng rằng thi đến kỳ thi Hương, các tú tài ở đây đều sẽ khoe chữ mà đem “văn nhã, thể diện” niệm ở bên miệng, treo trên người, chẳng ngờ đâu, ai nấy đều thật sự biết tiến biết lùi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT