“《Chín ngày cây táo chua núi cao》, tiểu tử này làm thơ thật không tệ a.” Kiều Bác Thần lúc ăn cơm lặp lại bài thơ ấy, nói với phu nhân, “Ngươi nói xem, người với người cớ sao lại chênh lệch lớn như vậy, ta bao nhiêu tuổi đầu rồi mà vẫn viết chẳng ra được bài thơ ra hồn.”
Kiều Bác Thần khi xử việc trong phủ nha thường sẽ về muộn, thường thì Kiều Ảnh cùng Kiều Nam Tinh ăn trước cho nên lúc này trên bàn cơm chỉ còn Kiều Bác Thần và phu nhân.
“Tướng công để tâm làm gì, tướng công xử án lo việc công vốn là không ít người đọc sách cũng không làm được.” Kiều phu nhân nói.
Kiều Bác Thần gãi đầu, “hắc hắc” cười đôi tiếng, nói: “Trước kỳ thi viện, bên La gia vốn muốn kết thân với em trai út lúc đó còn cho người tạo thế trong thành nói La Kinh Mặc văn tài đứng đầu, tất sẽ đỗ đầu bảng kỳ viện thí. Kết quả bảng ra, hắn xếp thứ hai, nhà kia liền ngừng giao thiệp cả tháng. Mấy ngày trước chẳng phải Tết Trùng Dương sao, La công tử ấy lại làm một bài thơ, trong phủ lại nổi tin đồn nói hắn muốn kết thân với em trai tri phủ, sang năm... Ta nghĩ, nhà bọn họ có muốn kết thân cũng chớ nên làm rùm beng trong thành sao không đến hỏi trước ta là tri phủ? Ta là chờ để từ chối mà họ không chịu đến hỏi. Nói thêm, họ tuyên truyền như vậy cũng ảnh hưởng đến thanh danh em út.”
Kiều phu nhân cũng cau mày, nói: “Việc này ta có nghe nói ngày khác ta mở một tiệc thưởng cúc nói rằng ‘hôn sự của A Ảnh đã có cha mẹ trong kinh làm chủ’, đem mấy thứ tà khí ấy đè xuống.”
Kiều Bác Thần nói: “Phu nhân cách này rất hay! Vi phu ở đây cảm tạ trước!”
Kiều phu nhân cười mắng hắn: “Cảm tạ gì, A Ảnh cũng là em út của ta. Lại nói La gia người nọ điệu bộ vốn dễ bị người ta chỉ trích chẳng qua là họ thấy ngươi thái thú tính tình ôn hoà dễ mà lấn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT