Lấy hạng người như Hà Tự Phi dù trời sập xuống cũng chỉ biết tự mình gánh lấy, tính tình như thế vậy mà lại sớm nói cho hai vị lão gia Kiều gia chuyện con út chẳng phải là trong lòng đã có y rồi sao?!
Hà Tự Phi lúc này đầu cũng nghiêng nghiêng, miệng thì cứng: “Học trò không biết.”
Dư Minh Hàm đưa tay sờ lên tay áo sờ đến gói thù du, cũng chẳng buồn nhìn học trò nhà mình.
Vừa hay lúc này có người lên núi, vừa liếc mắt liền thấy thiếu niên dáng người thẳng kia mừng rỡ hô lên: “Hà ca ca!”
Dạo gần đây trong thôn mấy đứa nhỏ đều gọi hắn như thế Hà Tự Phi liền quay sang nhìn, chỉ thấy một thiếu niên chừng mười tuổi từ xa nhảy nhót, vẫy tay với hắn.
Hà Tự Phi cũng đưa tay vẫy lại.
“Hà ca ca? Chính là Hà Tự Phi, tiểu công tử nhà họ Hà?” Có người hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT