“Tướng công treo tâm như vậy vào thiếu niên kia, thật đúng là… thật là……” Kiều phu nhân nói đến đây chuyển giọng, “Thiếu niên chậm lớn thêm vài năm nữa ắt biết chăm lo cho người.”
Kiều Bác Thần thở dài: “Ta chỉ cảm thấy, A Ảnh tuy là đệ đệ út trong nhà nhưng đại ca, đại tỷ, ngay cả ta đây chưa từng có một ngày thật sự chăm sóc hắn. Khi trước phụ mẫu cũng mải lo công chuyện, ít khi quan tâm đến nó.”
Kiều phu nhân đây là lần đầu nghe đến những lời này, ngẩn ra: “A?”
Nàng vẫn tưởng tính tình A Ảnh là do từ nhỏ được nuông chiều quá mức mà thành.
Kiều Bác Thần hạ giọng: “Phu nhân, cha mẹ ta vốn rất biết dạy con. Nàng xem đại ca ta tính tình cứng cỏi, chịu khổ chịu nhọc trấn giữ biên ải, đại tỷ dám yêu dám hận, hoạt bát lanh lợi, ta thì lớn lên dưới cái bóng của hai người bọn họ, không mấy xuất sắc nhưng tính tình cũng coi như không tệ. Chỉ có đệ đệ út nếu khi ấy được cha mẹ để tâm dạy dỗ thì cũng chẳng đến nỗi thành ra ương ngạnh buông thả như vậy…”
Kiều phu nhân cũng là mẹ, nghe đến đây chợt thấy đau lòng, khẽ nói: “Cho nên, A Ảnh dùng thủ đoạn cực đoan như vậy là muốn cha mẹ chú ý đến mình?”
Kiều Bác Thần đáp: “Ban đầu quả có như thế. Nhưng về sau… vì vẫn không được để tâm nên hắn mới dần dần buông xuôi. Ta đã từng nói với nàng, hai năm trước hắn cũng từng đến tranh tài ở Thụy Lâm quận nhưng lại không đến La Chức phủ mà đến Mộc Thương huyện thuộc Hành Sơn phủ. Khi ấy hắn định bái Dư Minh Hàm ở Tuy Châu làm tiên sinh nàng nói xem hắn không học hành khoa cử, lại muốn bái sư Dư lão là vì cái gì? Rõ ràng là muốn thoát khỏi sự quản thúc của cha mẹ, không muốn bị ép lấy chồng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT