Theo động tác của hắn có thể rõ ràng nhìn thấy cánh tay kia tuy không thật nổi bật nhưng lại toát ra sức mạnh ẩn tàng cơ bắp co siết, căng lên, rồi lại co siết, cứ thế lặp lại...
Triệu chưởng quầy năm nay đã ngoài bốn mươi, trong lòng không khỏi nổi lên một tia hâm mộ, nhớ đến câu truyền tụng ở huyện thành: “Phải gả thì gả cho lang quân nhà họ Hà” cảm thấy thật sự rất có đạo lý.
Triệu Mạch liền vội vàng ho nhẹ một tiếng, rồi đưa tay gõ cửa.
Lúc Hà Tự Phi ra mở cửa quần áo đã được buông xuống, che kín hai tay chỉ là trán vẫn còn lấm tấm mồ hôi chưa kịp lau. Ánh tà dương ngoài trời hắt vào, làm nổi bật vẻ sáng sủa khí khái của thiếu niên.
Triệu Mạch đi thẳng vào chuyện chính: “Công tử, người kia nói bọn họ chưa thể lập tức hồi đáp cần phải chờ thêm một chút.”
Hà Tự Phi hỏi lại: “Trước đây người đến tìm chưởng quầy mua khắc gỗ chính là người ấy?”
“Lần đầu đúng là hắn nhưng lần thứ hai là một vị thị vệ nhà hắn đưa tin đến mua.” Triệu Mạch cũng không rõ căn nguyên nhưng vẫn trả lời như thực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play