Ngay từ lúc bắt đầu học viết thi vấn đáp, Hà Tự Phi liền bị lão sư dạy dỗ theo đúng quy củ của khoa cử. Song, nói cho cùng thì vẫn không sánh được với thi hương, thi hội nghiêm khắc thật sự chỉ cần đọc lên có vần điệu đối xứng thuận tai dễ hiểu là được.
Hiện nay Hà Tự Phi lại tự mình rèn luyện theo phương hướng thi văn biền ngẫu hoàn mỹ vì mong có thể sớm ngày thuận lợi tiến về kinh thành tham gia thi hội.
Đêm đó, Hà Tự Phi nằm trên giường nhắm mắt lại, nghe bên ngoài tiếng phu canh gõ mõ đang muốn dần chìm vào giấc ngủ, thì chợt nhớ đến việc chưởng quầy Triệu Mạch đến tìm hắn thương lượng khi còn đá cầu ban chiều.
“Hà công tử, vị khách quý từ kinh thành kia lại tới nữa. Chẳng là từ năm ngoái tháng sáu hắn mua mười hai món khắc gỗ cầm tinh ở đây xong, thì năm tháng sáu sau đó liền đặc biệt phái người đến. Năm nay lại không ngoại lệ. Có điều năm nay vị ấy đưa ra một yêu cầu khác… Hắn muốn một cây hải đường. Giá cả thế nào đều do ngài định. Ta dò la thử một phen, hắn rốt cuộc cũng lộ ý. Ngài có nói một ngàn lượng bạc cũng được, chỉ cần khắc tốt là thành!”
Hà Tự Phi gần đây vốn không định phí công khắc những món lớn nữa.
Rốt cuộc hiện nay hắn đang lo chuyện chuẩn bị viện thí thời gian eo hẹp đến mức không đủ dùng. Nhưng ngẫm lại hoa dùng trong tay toàn là do cha của Lục Anh bọn họ cho hắn mười chín lượng bạc, không đi khắc gỗ kiếm chút tiền chỉ sợ đến phí lộ trình lên quận thành cũng không đủ.
Dù vậy, nếu chỉ nói chuyện đi quận thành năm mươi lượng là đã dư dả. Hắn chỉ cần khắc thêm ba món nhỏ, cơ bản là đủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play