Lưu lão thái quân thở phào nhẹ nhõm. Đứa trẻ này thực sự không tệ, đối đáp lễ độ, phát âm rõ ràng, điều đáng quý hơn cả là dù đứng trước bà vẫn không hề tỏ ra e dè hay tự ti. Hiển nhiên, thằng bé được dạy dỗ rất tốt. Nếu so với những đứa trẻ bình thường, có thể xem là vô cùng xuất sắc, nhưng nếu đặt cạnh những bậc danh nho, e rằng vẫn chưa đủ.
Nghĩ vậy, bà mỉm cười nói với Tống tổ mẫu:
"Tỷ à, muội thấy đứa trẻ này thật không tệ, sau này nhất định sẽ làm rạng danh Tống gia."
Tống tổ mẫu cũng mỉm cười:
"Vậy thì xin nhận lời chúc tốt lành của muội."
Hai tỷ muội lại tiếp tục trò chuyện tâm tình. Lưu lão thái quân rõ ràng rất thích trêu chọc Tống Cảnh Trần, thằng bé này trông quá đáng yêu, lại không thông minh bằng anh trai. Trẻ con nhà người khác, tất nhiên là cứ ngốc nghếch một chút sẽ đáng yêu hơn.
Tống Cảnh Trần ăn uống tự nhiên nhưng có chừng mực, luôn ghi nhớ lời dặn của tổ mẫu: Khi đến nhà người khác làm khách, dù đồ ăn có ngon đến đâu cũng chỉ nên nếm thử, không được đưa tay lấy lần thứ hai.
Thằng bé ăn rất tự nhiên, như thể đang ở nhà, đói thì ăn. Ăn uống cũng rất tao nhã, không khiến ai khó chịu, thậm chí so với người anh trai trầm tĩnh, Tống Cảnh Trần lại toát lên một nét khí chất khó diễn tả thành lời.
Cậu bé tinh ý nhận ra tổ mẫu và anh trai không muốn ở lại lâu, đôi mắt to tròn chớp chớp hai cái, rồi đứng dậy, lễ phép nói với Lưu lão thái quân:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play