Tiểu tử không chịu ngủ nếu không có đèn, người lớn buồn ngủ bao nhiêu, nó lại tỉnh táo bấy nhiêu. Tống Tam Lang thực sự sợ con trai ở điểm này.
"Cha ơi, tối quá, có ma, con sợ." Vừa nói, đứa nhỏ lăn thẳng vào lòng Tống Tam Lang tìm chỗ dựa.
Tống Tam Lang ôm lấy con, thầm nghĩ: Ma đâu ra chứ? Cha mày đây mới là "ma" đúng nghĩa, ngay cả cha còn không sợ, lại đi sợ ma cái nỗi gì.
Tú nương tin thần mà không tin ma, vì tin thần có lợi, còn tin ma thì ngoài việc tự dọa bản thân chẳng có ích gì cả. Nàng từng thấy thần tiên hiển linh, nhưng chưa bao giờ thấy ma quỷ hiện hình.
Nếu thực sự có ma, vậy sao không thấy oan hồn nào báo thù thành công?
Tú nương nói: "Làm gì có ma, đó chỉ là bóng cây thôi."
"Không đúng, là ma giả dạng thành bóng cây."
Tú nương nghẹn họng.
Tống Tam Lang bật cười khẽ, vỗ lưng con trai, hỏi: "Cảnh Trần thấy cha lợi hại hơn hay ma lợi hại hơn?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT