Vừa nghe thấy giọng của lão Tam què tôi đã nổi da gà toàn thân, có chút sợ sệt nhìn bà ngoại "bà ngoại ơi, mình đem Sinh Tử giấu đi ngoại!"
Ngược lại vẻ mặt của bà ngoại rất bình tĩnh, bà giữ tay tôi lại "không sao cả, để bà ngoại xem nó có cái gan đó không!" Nói rồi, bà kéo tay tôi đi thẳng ra ngoài.
"Tam què! Bụng của Kiều Long nhà tao là sao đây! !"
Vừa ra đến sân, tôi đã thấy ông ngoại đang xông về phía lão Tam què, vẻ mặt tức giận "mày có còn ra thể thống gì không! Ngay cả một đứa con nít mày cũng đánh! !"
Lão Tam què vẫn còn ôm đầu, nhìn ông ngoại tôi cũng bằng vẻ mặt hằn học "Tôi đánh nó? Ông hỏi nó xem nó đã làm gì đầu của tôi, bây giờ vẫn còn chảy máu đây này! Nói cho nhà mấy người biết, món nợ này chúng ta từ từ tính toán, mau lên, lấy bổng chùy ra đây cho tôi trước đã! !"
Nói rồi, lão Tam què vừa liếc mắt qua đã nhìn thấy tôi, lão giơ tay chỉ "con nhãi ranh kia! Đừng tưởng có ông ngoại bà ngoại mày ở đây thì mày ngon, nhanh cái chân lên lấy bổng chùy ra đây cho tao, nghe thấy không hả! !"
"Nó không phải của ông! !" Tôi níu cánh tay bà ngoại, cảm thấy vững lòng hơn không ít, nhìn lão Tam què lớn tiếng trả lời lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT