Hạ chí qua được vài ngày, tiết nóng theo ánh nắng chói chang mà đến.
Lúa nước ngoài đồng lớn lên xanh mượt, ve sầu bám trên cây kêu râm ran, khiến cái nóng oi bức của mùa hè càng thêm bức bối. Trong thôn, lũ trẻ con không sợ nóng, từng tốp rủ nhau chạy nhảy ngoài đồng ruộng, núi đồi.
Diệp Khê lại sợ nóng, cứ đến mùa hè là chẳng còn chút tinh thần nào, suốt ngày trốn trong nhà không chịu ra ngoài, ăn uống cũng giảm đi quá nửa. Lưu Tú Phượng thấy vậy, bèn kéo cậu ra sân ngồi dưới bóng cây nhặt đậu xanh.
Vào tiết nóng, thời tiết lại càng oi bức hơn. Lúc này, nhà nào cũng phải nấu chè đậu xanh, để vào chum nước giếng ướp lạnh, đợi người đi làm đồng về uống một chén lớn giải nhiệt. Nếu không có bát chè này, mùa hè thật khó mà chịu nổi.
Diệp Khê ngồi xếp bằng trên giường tre, người hơi lả đi vì buồn ngủ, tay nhặt đậu cũng chậm dần. Lưu Tú Phượng nhìn cậu, bật cười:
“Lười biếng thế này, nhưng sao mà đáng yêu vậy chứ.”
Diệp Khê ngáp một cái, khóe mắt đỏ hoe, lười biếng đáp:
“Người trong nhà thương ta, nên mới để ta lười nhác.”
Lưu Tú Phượng nhìn tấm khăn che trên mặt cậu, nhẹ giọng khuyên:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play