Do hạn hán, ngày thứ hai thôn Sơn Tú liền tuyên bố mở mương dẫn nước vào ruộng. Nhưng vì nhà nào cũng cần nước tưới, nên việc này phải được thực hiện theo thứ tự.
Nhà Diệp Khê ở vị trí khá xa, nên đến ngày thứ ba mới đến lượt. Vì nước tưới ảnh hưởng trực tiếp đến sinh kế của mỗi gia đình, ai ai cũng coi trọng chuyện này.
Diệp cha cùng đại ca Diệp Sơn từ sáng sớm đã ra bờ ruộng, trông mong nước từ sông qua mương máng chảy vào ruộng nhà mình. Nhưng đợi cả buổi sáng vẫn không thấy nước tới, khiến cả nhà Diệp gia đứng ngồi không yên.
Diệp Sơn tức giận vứt cái bừa xuống, nói: “Cha, con đi dọc theo mương máng xem thử, không chừng có kẻ lòng dạ đen tối đắp mương lại!”
Diệp cha đứng bên cạnh, hừ một tiếng: “Nếu qua trưa mà vẫn không có nước, ta sẽ đến tìm thôn trưởng!”
Diệp Sơn men theo mương máng đi về phía trước, quanh co khúc khuỷu hơn trăm mét, cuối cùng phát hiện mương bị ai đó đắp bùn chặn lại, khiến dòng nước tràn ra ngoài ruộng khác. Nhất thời lửa giận bốc lên, hắn chỉ muốn tìm kẻ gây chuyện mà liều mạng.
Hóa ra kẻ làm chuyện này chính là nhà Lưu mặt rỗ. Nhà gã xưa nay nổi tiếng tham lam, chuyên chiếm lợi của người khác. Ngay cả cây ăn quả trước cửa nhà người ta, gã cũng muốn thò tay hái trộm mấy quả đem về.
Những ân oán trước kia còn có thể bỏ qua, nhưng chuyện tưới nước thế này liên quan đến sinh kế của nông hộ, vậy mà gã cũng dám cản trở.
Diệp Sơn giơ cái bừa lên định gạt đống bùn đi, ai ngờ nhà Lưu mặt rỗ vẫn canh giữ dưới bóng cây không xa. Thấy Diệp Sơn, cả nhà gã lập tức chạy lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT