Chỉ mới làm xong một nửa bối cảnh sân khấu, thoạt nhìn còn khá lộn xộn. Bức màn vẽ cảnh núi non sông suối còn chưa kịp tô màu, những bức tường đất được dựng bằng các thùng gỗ rỗng cũng chưa làm nổi bật được cảm xúc đậm nét hay tính chân thực, tất cả mọi thứ đều còn rất thô sơ, hễ ai muốn nói là "diễn giả" thì cũng chẳng sai.
Lúc Anh mặc vào y phục của Đổng Vĩnh, dù trong hoàn cảnh phục trang, hóa trang và đạo cụ đều cực kỳ kéo chân sau, vẫn có thể diễn xuất hoàn hảo vai thư sinh Trần Kiều tình cờ gặp một hồ ly tiên nơi sơn dã, rồi dẫn hồ ly vào kinh dự thi… chuỗi chuyện bi hài đan xen ấy được hắn tái hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Thải Linh Nhi được Lúc Anh nâng đỡ, chỉ cần cứ theo đúng bản sắc để diễn, là có thể bộc lộ rõ nét tính cách hoạt bát, bướng bỉnh mà ngây thơ của tiểu hồ tiên.
Trên sân khấu, thư sinh Trần Kiều rõ ràng đầy luyến tiếc, nhưng lại không đành lòng trói buộc một linh vật nên được tự do bay nhảy giữa đất trời.
Giữa núi rừng xanh thẳm, trong làn mây mù phiêu bồng, Trần Kiều nhìn theo bóng dáng hồ ly nhảy nhót khuất xa, xướng lên một khúc “Lưu không được”, nhảy tiếp một đoạn “Cười thành toàn”.
Rõ ràng ban đầu đây là vai chính của tiểu hồ tiên, giờ lại như dồn hết ánh hào quang vào thư sinh Trần Kiều. Cũng may Lúc Anh không phụ sự kỳ vọng, bất luận là giọng hát hay vũ đạo, đều thể hiện không chút sơ sót, tình cảm truyền tải thì cực kỳ sâu sắc, chạm tới lòng người.
Tô Vân Nhiễu rất hài lòng, nhưng vẫn lắng tai nghe kỹ từng phản ứng của người xem, dù sao tác phẩm hay đến đâu, vẫn phải được công chúng công nhận mới tính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play