Dưới chân núi Tiên Hà có một trấn nhỏ tên là Đào Hoa trấn. Trước kia, nơi đó chỉ là một thôn nhỏ gọi là Đào Hoa thôn. Từ khi biệt viện suối nước nóng trên núi Tiên Hà trở nên nổi tiếng, Đào Hoa thôn cũng dần dần được thơm lây, biến thành một trấn nhỏ mỹ lệ, du khách nườm nượp không dứt.
Tô Vân Nhiễu nghe Ngụy Uyển Hoa nói, Chu Linh Vận hiện đang sống tại trấn Đào Hoa, mở một tiệm bán hương phấn, buôn bán cũng coi như khá tốt.
Biết được người đó vẫn còn sống yên ổn ở nơi đó, Tô Vân Nhiễu cũng chẳng có ý định đi gặp. Chuyện bị đánh tráo thân phận, đối với y mà nói, kết quả đã được giải quyết êm đẹp nhất rồi không cần thiết phải đi dây dưa thêm với người đã gây ra chuyện, tránh cho rắc rối lại ập đến.
Trở lại Hạnh Lâm Uyển, Tô Vân Nhiễu đem chuyện Chu Linh Vận nói lại với Tô Vân Đình, cũng thuận tiện kể sơ qua tình trạng hiện tại của mẹ ruột mình.
Chủ yếu cũng là để lỡ như sau này có tình cờ liên quan đến, đại ca, nhị tỷ trong nhà còn biết đường xử trí, đỡ cho về sau lỡ có gặp phải một “cô nương bốn mươi tuổi” mà không biết cư xử ra sao.
Tất nhiên, cũng có thể là Tô Vân Nhiễu đã nghĩ quá xa. Giữa hai nhà, ngoài y ra thì chẳng có ai giao thoa, có khi cả đời cũng chẳng qua lại.
Giai đoạn ngắn ngủi này giống như một khúc dạo nhỏ, qua rồi thì cuộc sống lại trở về quỹ đạo thường ngày. Tô Vân Nhiễu tiếp tục lao vào sự nghiệp ca vũ kịch, sáng đi sớm, tối về muộn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT