Sài Nhiễm nửa đêm mộng một giấc mộng đẹp. Trong mộng có một chiếc giường lớn bằng gỗ tử đàn, trên giường chất đầy thỏi bạc trắng bóng loáng.
Tức phụ của hắn thì đứng trên đống bạc xếp cao như núi ấy, lắc lư eo mềm, vung vẩy mông tròn mượt, nhảy một điệu múa khêu gợi lòng người, vừa múa vừa cười ngọt ngào đa tình gọi hắn:
“Lại đây đi, tướng công, mau đến đây a!”
Sài Nhiễm sao có thể kháng cự được, liền một tay đẩy người ngã xuống, đè lên đống bạc mềm như bông, vừa hôn vừa ôm.
Giấc mộng xuân mê người đến thần hồn điên đảo, ban ngày còn giả vờ đứng đắn, đến giờ lại chỉ hận không thể đem người ta ăn sạch sẽ. Nhưng ngay lúc chỉ còn cách một bước cuối cùng... thì đột nhiên bị lạnh đến tỉnh.
Trong mộng cuồng nhiệt bao nhiêu, thì hiện thực chật vật bấy nhiêu: chăn đệm gấm vóc bị đá tung, rơi lả tả xuống đất, phía dưới quần lạnh buốt, rét đến mức hắn không nhịn được hắt hơi một cái.
Thay một bộ áo lót sạch sẽ mát mẻ, Sài Nhiễm lại chui vào chăn nằm. Giường lớn khắc hoa bằng gỗ tử đàn giống hệt trong mộng, nhưng lại chẳng có bạc, càng chẳng có tức phụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT