Ngày đầu tiên nhập kinh, huynh muội Tô Vân Nhiễu có thể nói là bận rộn từ sáng sớm đến tận tối mịt, mỗi một canh giờ đều trôi qua vô cùng phong phú và náo nhiệt.
Tô Dung Ngọc thì lại không có đãi ngộ tốt như vậy.
Nàng theo Liêu Vĩnh Hưng đi vào Xương Bình Hầu phủ từ cửa hông, nhưng ngay cả mặt của tổ mẫu cũng chưa kịp gặp, đã bị mấy bà vú khỏe mạnh ép áp giải trở về tiểu viện Lạc Hà – nơi nàng từng cư trú trước kia.
“Lũ tiện tì! Các ngươi muốn làm gì?! Ta muốn gặp tổ mẫu! Tổ mẫu! Tổ mẫu…! Người mau tới nhìn mấy tên cẩu nô tài này, ỷ thế hiếp người, dám bắt nạt cả chủ tử rồi!”
Tô Dung Ngọc không ngừng giãy giụa, mắng nhiếc, vừa gào khóc vừa nguyền rủa om sòm, nhưng chẳng có chút tác dụng nào.
Đám bà vú lực lưỡng đó vốn là do Hầu phu nhân đích thân sai bảo, đến cả ánh mắt cũng chẳng buồn nhìn nàng ta lấy một cái, cứ thế mà xách người ném vào tiểu viện Lạc Hà. Cửa lớn vừa đóng lại liền khóa ba lớp, có thể nói là dù nàng ta có kêu trời trời chẳng hay, gọi đất đất chẳng thưa.
Bên này gây ra động tĩnh không nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT