Tô Vân Nhiễu trong lòng mang nhiều tâm sự, cả người cũng trở nên nhăn nhó, làm ra vẻ đáng thương.
Thứ gặp tai họa lại là một hồ đài sen, cả sân gà vịt phía sau cũng bị y bắt nạt, cô mẫu cũng không vui nhưng cũng miễn cưỡng nhường nhịn y, chỉ còn thiếu không cầm chổi đuổi thẳng y đi thôi!
Hai anh em lại xách theo đủ loại đồ lớn nhỏ quay về trong thành, vừa buông đồ xuống, Lưu Văn Hiên đã chuẩn bị đi đến phủ học để học hành.
Tô Vân Nhiễu vừa ăn dưa vàng vừa than vãn buồn bã:
“Răng rắc… Ca, chiều nay huynh nhất định phải về sớm một chút đó nhé, răng rắc… Đừng đến lúc nhà vắng hoe, chỉ còn lại mỗi mình đệ, cảm giác như cả thế giới đều bỏ rơi đệ vậy đó… Răng rắc.”
Những lời than vãn đầy “lừa tình” đó, lại thêm âm thanh ăn dưa “răng rắc”, khiến người nghe cũng phải bất lực!
Lưu Văn Hiên vừa tức vừa cạn lời, Tam Lang càng ngày càng giống như “bệnh nặng”, e là có đánh một trận cũng không trị nổi cái kiểu này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT