Dù dung mạo giống nhau, cũng không thể xem là bằng chứng.
Liêu Vĩnh Hưng cũng chỉ đơn giản thuật lại những gì chính mắt ông chứng kiến, đến việc kết luận ra sao thì để mọi người tự suy nghĩ, ông không dám khẳng định, càng không tiện nói toạc ra.
Nhưng trước khi rời khỏi Lưu gia, ông vẫn cố gắng thuyết phục:
“Chu nương tử và con gái đã chia cách nhiều năm, chắc chắn rất thương nhớ nhau. Hay là… nhị vị cùng ta nhập kinh một chuyến? Dù cho năm xưa đã như mây khói, manh mối cũng gần như mất sạch… thì Chu nương tử vẫn là người duy nhất có thể biết rõ chuyện năm đó đã xảy ra thế nào.”
Câu nói này ẩn ý mười phần, chẳng khác nào xúi giục cả nhà đi tìm Chu Linh Vận "đối chất".
Người khác còn chưa kịp phản ứng, Tô Vân Nhiễu đã là người đầu tiên lên tiếng cự tuyệt:
“Kinh thành mùa hè thì nóng, mùa đông thì lạnh, khí hậu khô khốc, không dưỡng được người, ngay cả hoa khôi lên đó cũng hóa thành cành củi khô! Cả đời này ta cũng sẽ không đi đâu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT