Từ sau khi chính thức xác nhận thân phận với phủ Xương Bình Hầu, số lần Tô Vân Nhiễu tới đây không thể nói là nhiều, nhưng cũng chẳng ít.
Có khi là vì chính sự cần bàn bạc, có khi lại đơn thuần chỉ là đến ăn cơm cùng tổ mẫu, hoặc chơi đùa một chút với đứa nhỏ Tô Bình Uy.
Hôm nay lại tới Xương Bình Hầu phủ, vừa mới bước vào cổng lớn, Tô Vân Nhiễu đã cảm thấy không khí trong phủ có điều gì đó khác lạ. Từ hộ vệ cho đến nha hoàn, trên gương mặt ai nấy đều mang vẻ nghiêm túc và khí thế, rõ ràng khác hẳn ngày thường.
Liêu Vĩnh Hưng dẫn y vào phòng khách ở chính viện. Khác với mọi lần chỉ thấy phụ nữ, người già và trẻ con trong nhà, hôm nay y lại gặp được không ít gương mặt mới.
Chính giữa phòng khách, ngoại trừ tổ mẫu ngồi ở vị trí chủ vị, bên cạnh bà còn có một vị lão nhân cao lớn, ít nhất phải trên mét chín.
Người này râu tóc muối tiêu, dáng ngồi thẳng tắp, ánh mắt sắc như chim ưng, nhìn chằm chằm Tô Vân Nhiễu như thể đang nhìn một con gà con. Cả người toát ra khí chất của một tướng quân từng lăn lộn nơi sa trường, rất hợp với hình tượng “lão nhân chí tại thiên lý” (tuy tuổi đã xế chiều, chí khí vẫn cao vời vợi) trong lời kể của Tô Bình Uy.
Tô Vân Nhiễu âm thầm đoán, vị này chắc chắn chính là tổ phụ ruột của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT