Trước khi thay đổi đồ gia vị, Ngụy Hoành Lượng vì đứng vững gót chân dùng số lượng lớn đánh thắng, dù là như thế cũng là kiếm tiền, bằng không cũng không đem hai đứa con nuôi lớn như vậy.

Sau khi thay đổi gia vị, Ngụy Hoành Lượng cũng không đơn thuần, rất rõ ràng hiểu được đồ ăn của mình bây giờ có thể chặt chẽ bắt lấy dạ dày của khách, như vậy mình cũng không cần tiếp tục đi con đường dùng số lượng lớn kiếm khách, mà lựa chọn dùng chất lượng cùng khẩu vị đắp nặn danh tiếng.

Sự thật chứng minh, câu nói dân lấy cái ăn làm đầu từ cổ đại truyền lưu tới nay không phải là không có đạo lý, trừ bỏ ngẫu nhiên có chút khách nói số lượng quá ít không đáng tiền ra, những thực khách khác đều cảm thấy hương vị món ăn càng ăn ngon, ban đầu chỉ đơn giản nghĩ là cần thuận tiện hoặc là no bụng mới đến lại biến thành một hai ngày không ăn thì khó chịu vô cùng, vô cùng thèm ăn không chịu nổi.

Về phần trọng lượng.. cũng chính là số lượng ngang hàng với những quán ăn khác mà thôi, còn ăn rất ngon đâu! Không chọn nhà này tuyển nhà ai đây?

Hơn nữa sắp ăn tết, mỗi gia đình cho dù trong tay không dư dả nhưng trong khoảng thời gian này cũng sẽ buông tay hơn một ít, bởi vậy từ sau khi hương vị thay đổi chỉ mới qua một tuần thời gian, nhưng một tuần này kiếm được còn nhiều hơn một tháng vất vả trước kia!

Quan trọng nhất là xu thế này còn chưa ổn định lại, mà là mỗi ngày càng thu vào cao hơn!

Những điều này Ngụy Hoành Lượng cũng không nói với người nhà, nhưng Ngụy Diễn cùng Ngụy Nhạn đều nhìn ra được từ thái độ ngày càng hăng hái lẫn tinh thần diện mạo ngày càng tươi tắn hơn của cha mình.

Xu thế vững bước tăng trưởng, làm cho Ngụy Hoành Lượng tiêu tiền cho con cái cũng không cần tính toán tỉ mỉ như trước kia, trừ bỏ quần áo mới như trong kế hoạch, còn thêm đồ lót hoặc là áo khoác ngoài – Ngụy Diễn thêm một kiện áo len đan cùng quần bò, Ngụy Nhạn thì một váy liền áo bằng sợi len.

Ngụy Nhạn chỉ là một cô bé vốn không cách nào từ chối được lực hấp dẫn của quần áo mới, tuy rằng ngoài miệng luôn nói "không sao cả" "không cần" nhưng khi chứng kiến quần áo rực rỡ muôn màu, sau đó được mua đưa tới tay, nàng không ức chế được nội tâm vui mừng, cầm theo túi đựng quần áo bước chân nhảy nhót hơn rất nhiều, mái tóc buộc đuôi ngựa vung vung cao cao.

Nhìn dáng vẻ tươi cười của con gái, nếp nhăn trên khóe mắt Ngụy Hoành Lượng đều giãn ra.

Còn đang nghĩ ngợi, trên tay hắn có thêm cái gói to.

Ngụy Hoành Lượng cúi đầu vừa nhìn:

- Đây là cái gì?

Ngụy Diễn:

- Lễ vật năm mới, con cùng Nhạn Nhạn cùng nhau hùn tiền.

Ngụy Hoành Lượng lấy đồ vật ra:

- Đây là.. mũ?

Ngụy Nhạn có chút ngượng ngùng nói:

- Là mũ có che tai, như vậy buổi sáng cha lái xe ra ngoài cũng không bị lạnh đau tai hoặc là sinh nứt da.

Tuy nơi này là phía nam, nhưng mùa đông cũng rất lạnh, hơn nữa bởi vì hơi nước nặng, buổi sáng sương mù tràn ngập, đạp xe ba bánh lại đổ một thân mồ hôi, đến lúc đó trên đầu bao phủ một tầng sương mù băng giá, da đầu lại tuôn mồ hôi, nóng lạnh luân phiên thật dễ dàng làm người đau đầu cảm mạo.

Tuy rằng hiện tại Ngụy Hoành Lượng ỷ mình còn trẻ tuổi thân thể khỏe mạnh nên còn chưa biểu hiện rõ ràng, nhưng bọn họ không muốn đợi cha mình đến lúc già thường xuyên thấy đau đầu.

Nhất thời trong lòng Ngụy Hoành Lượng ê ẩm chua xót, hắn dùng sức nháy mắt, cắn quai hàm thở sâu một chút:

- Cần gì phí số tiền này, thân thể của cha rất tốt..

Ngụy Diễn ngắt lời:

- Con đã cắt bỏ nhãn hiệu, cũng không trả lại được nữa, hay là cha cảm thấy tụi con tặng lễ quá nhẹ, nhưng năm nay tụi con cũng không có nhiều tiền, chờ sang năm nhất định..

- Được rồi được rồi, nói đều bị tiểu tử con nói xong!

Ngụy Hoành Lượng ngắt lời hắn, nhi đồng tặng đồ vật cho mình, hắn vui vẻ còn không kịp, làm sao lại ghét bỏ? Chỉ là hai đứa nhỏ này thật sự đã trưởng thành, đều biết mua đồ cho ba ba.

Trong lòng Ngụy Hoành Lượng cảm khái vô cùng, nhất là hơn một tháng trước đứa con trai còn luôn giống như nước lửa bất dung với hắn, lúc này chỉ cảm thấy toàn thân lỗ chân lông như ngâm vào trong nước ấm, hoàn toàn khơi thông.

Bầu không khí vui mừng này cứ thế bảo trì cho tới khi gia đình ba người bọn họ trở lại trong nhà dưới nông thôn.

Lúc trước Ngụy Hoành Lượng bởi vì hai đứa con cần đi học, đồng thời chính hắn cũng cảm thấy làm sinh ý trong huyện thành tốt hơn làm ruộng dưới nông thôn, cho nên một nhà ba người đều thuê nhà trong trấn Nguyên Khẩu ở lại, mà nhà của bọn họ nằm trong thôn Tử Thụ.

Cho nên được gọi là "thôn Tử Thụ" là bởi vì nơi đầu thôn có một gốc Tử Thụ thập phần cao lớn, cao tới 12m-13m, nếu như là mùa hè cành lá sum suê cũng tản ra tới 15m. So sánh với độ cao bình thường hơn 10m, gốc Tử Thụ này ở trong thôn bọn họ cũng được xưng là "người khổng lồ".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play