Lúc này ba người tóc đỏ đang ngồi xổm cạnh nhau bên vỉa hè hút thuốc.

Trên người vẫn còn đau, nhưng bọn hắn không có lá gan đi tìm Ngụy Diễn phiền phức, bọn hắn thật sự không muốn tiếp tục thể nghiệm mỗi người bị một quyền quật ngã sau đó không cách nào đứng dậy được.

Được rồi, cổ quái.

Trước kia bọn hắn cũng thường đánh nhau, còn bị người đánh cho nhừ tử, dù Ngụy Diễn lợi hại thế nào hắn cũng không thể duy nhất một lần đem ba người đều quật ngã, nhưng trên thực tế lại không bị trọng thương.. nhất là sau khi bọn họ đạt tới nhất trí, cảm giác cả người liền thoải mái..

- Này, Ngụy Diễn không phải là võ lâm cao thủ đi! Sẽ khí công nội lực chẳng hạn..

Trong đó một lông vàng nói ra suy nghĩ của mình.

Mặc dù bọn hắn là tên côn đồ, nhưng cũng xem sách, tuy rằng chủ yếu đều là tiểu thuyết võ hiệp.

- Võ lâm cao thủ cái rắm, nếu hắn là võ lâm cao thủ lần trước không phải thiếu chút nữa đã rơi rụng?

Lông vàng còn lại không chút nghĩ ngợi phản bác.

Vì thế hai người bọn họ muốn nghe xem ý tưởng của tóc đỏ, ai ngờ tóc đỏ rít sâu một hơi thuốc, sau đó ném xuống đất dùng chân giẫm lên đứng dậy.

- Cường ca? Anh muốn đi đâu?

Tóc đỏ, tên khai sinh là Tiếu Cường cũng không quay đầu lại:

- Tôi trước về nhà một chuyến.

Hai tóc vàng liếc nhìn nhau một cái, không hẹn trong lòng đều nghĩ tới một việc – Cường ca không phải thật sự tin lời nói của Ngụy Diễn rồi chứ?

Trên thực tế nội tâm Tiếu Cường cũng nghi hoặc, biết rõ Ngụy Diễn chỉ là nói hươu nói vượn, nhưng vì sao ma xui quỷ khiến mình lại dựa theo lời của hắn đi làm đây?

Tự hỏi không có kết quả, Tiếu Cường đem nguyên nhân quy kết có lẽ do chính mình thật quá để ý bà nội.

Bởi vì trong lòng chất chứa tâm sự nên chạy thật nhanh, Tiếu Cường vội vàng đi nhanh vào nhà:

- Bà nội, con đã trở về.

Kêu xong, dĩ vàng lão thái thái run run rẩy rẩy cúi người lẩm bẩm:

- Cường oa nhi đã trở lại.

Hôm nay bà lại không có xuất hiện, cả nhà đều im ắng.

Sau đó có thanh âm r*n rỉ thật nhỏ từ phòng sau loáng thoáng truyền ra, đồng tử Tiếu Cường co rụt lại, không chút nghĩ ngợi vội vàng lao vào trong:

- Bà nội!

Chuyện xảy ra ở Tiếu gia Ngụy Diễn cũng không biết, tuy rằng hắn nhắc nhở tóc đỏ Tiếu Cường, nhưng cũng không đem chuyện này lưu trong lòng, mà cùng Ngụy Nhạn rất nhanh hội họp với Ngụy Hoành Lượng.

Tuy Ngụy Hoành Lượng nghi hoặc hai anh em ở đâu có tiền mua rối bông, nhưng hắn cũng không phải loại người giám hộ có khống chế dục đối với nhi đồng quá mức, biết được là Ngụy Diễn "để dành tiền" mua, còn khen ngợi Ngụy Diễn làm anh trai tốt lắm.

Ngụy Diễn: Hắc, tôi có chút thích người cha này.

Ngụy Hoành Lượng hạ quyết tâm mua quần áo mới cho hai anh em, tuy rằng phía trước lúc nhắc tới hai anh em biểu hiện bộ dạng không phải thật chờ mong, nhưng làm người giám hộ hắn vẫn muốn tuân theo truyền thống không bỏ qua việc này.

Ngụy Diễn cũng thoáng tính toán thu nhập mấy ngày nay của Ngụy Hoành Lượng, bán món ăn bình dân thoạt nhìn đi sớm về trễ cũng không thể diện, nhưng trên thực tế nếu có lợi nhuận cũng là không thấp.

Nhất là bán khoai tây, một cân khoai tây giá cả còn không nhiều bằng một chén khoai tây nướng. Miến chua cay cũng là như vậy, tuy bát giấy gia tăng phí tổn, nhưng nước lèo cũng không tốn phí bao nhiêu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play