Ta vui vẻ cất kỹ hưu thư, tâm trạng phấn khởi hành lễ với hắn, vẻ mặt đoan trang, tao nhã:
“Đa tạ tướng quân.”

Cuối cùng cũng có thể thu dọn hành lý rời đi!

Lúc này, một trận ồn ào bỗng vang lên bên ngoài, phu nhân quản gia vội vã chạy vào, giọng hốt hoảng:
“Thiếu tướng quân, đại nương tử! Bệ hạ nghe tin thiếu tướng quân tỉnh lại, đã sai Hàn trung quan đến thăm bệnh và tế viếng. Cùng đến còn có Tấn Dương vương và các đại nhân. Hiện giờ họ đã vào phủ, xin thiếu tướng quân mau ra tiền viện tiếp đón.”

Ta giật mình ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, quả nhiên trời đã sáng hẳn.

Vội vàng chỉnh trang lại y phục, thì một giọng nói the thé từ ngoài truyền vào:
“Ninh Viễn tướng quân có bệnh trong người, không cần đa lễ.”

Hàn trung quan, mặc áo thái giám, mặt tươi cười bước vào phòng, khẽ nhường lối cho một vị nam tử vận áo choàng lông hồ trắng, vẻ mặt hòa nhã – Tấn Dương vương.

Hàn trung quan đi theo sau, còn kéo theo một nhóm quan viên đông đúc.

Này này! Nội viện không được phép cho nam nhân bước vào! Không hỏi một tiếng trong phòng có nữ quyến hay không à?!

6.

Ta đoan trang đứng lặng phía sau bình phong, bị ép buộc phải nghe trộm.

Hàn trung quan chu đáo đỡ Trần Diễn, người vừa hành lễ, rồi chuyển lời bi ai của Hoàng đế cùng những lời thăm hỏi ân cần. Hắn cũng nhân tiện hỏi về hổ phù đang ở đâu và kẻ nào đã sát hại Trấn Bắc Tướng quân.

Tấn Dương Vương, vẻ mặt ôn hòa, thân thiết hỏi han bệnh tình của Trần Diễn, sau đó nghiêm nghị lên tiếng chỉ trích hành động tàn nhẫn của hung thủ, khiến quốc gia mất đi một cột trụ vững chắc như Trấn Bắc Tướng quân.

Các quan viên đi theo cũng lần lượt bày tỏ sự thương tiếc và đau buồn.

Trần Diễn đáp lại bằng giọng nặng nề:
“Tạ ơn Hoàng thượng quan tâm, tạ ơn Vương gia thăm hỏi, cũng đa tạ chư vị đồng liêu. Người mất cũng đã mất rồi, thần chỉ mong Hoàng thượng và Vương gia chớ quá bi thương, giữ gìn long thể.”

Còn về hổ phù và hung thủ, hắn nói một cách bình tĩnh nhưng rõ ràng:
“Thần bị thương nặng vừa mới tỉnh lại, ký ức còn chưa hoàn toàn phục hồi, tạm thời chưa rõ manh mối.”

Sau khi mọi người rời đi, ta cuối cùng cũng bị kéo ra ngoài để tiếp nhận thánh chỉ được Hàn trung quan chuyển lời:
“Nghe nói nữ tử họ Tô mệnh cách đặc biệt, lấy hỷ sự khiến Ninh Viễn Tướng quân chuyển nguy thành an. Hoàng thượng có chỉ: Họ Tô phải toàn tâm toàn ý chăm sóc Ninh Viễn Tướng quân, giúp ngài sớm ngày khôi phục, vì nước lập công.”

Ta lặng lẽ đặt tay lên ngực, nơi còn cất lá hưu thư vẫn còn ấm nóng, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác lạnh lẽo đến thấu tim.

Trần Diễn trầm mặc hồi lâu, ánh mắt phức tạp nhìn về phía ta:
“Vậy… đợi ta hồi phục rồi nàng hãy rời đi?”

Còn biết làm gì nữa đây?

Ta giữ nguyên nụ cười đoan trang, hành lễ một cách đúng mực, tiếp chỉ:
“Dân nữ nhất định sẽ tận tâm tận lực chăm sóc tướng quân.”

7.

Sau này ngẫm lại, ta cảm thấy Hoàng đế hẳn là muốn Trần Diễn nhanh chóng khôi phục ký ức, nhớ ra tung tích của hổ phù, nên mới ban hạ đạo thánh chỉ này.

Vì thế, ta lại thúc giục Trần Diễn nghĩ cách khôi phục trí nhớ.

Thế nhưng ngự y hết lượt này đến lượt khác được triệu vào phủ, thuốc cũng uống hết bát này đến bát khác, vẫn chẳng có tác dụng gì.

Ta cùng hắn giữ linh cữu, ôm chặt hũ “bánh ngọt nhân” trong tay, lẽo đẽo theo sau hắn. Một tay hắn giương cờ tang, một tay ôm linh vị, đưa linh cữu của Trấn Bắc Tướng quân và phu nhân về phần mộ tổ tiên.

Hắn ngày càng chìm trong bi thương, càng lúc càng trở nên trầm mặc.

Nhưng hắn vẫn chẳng nhớ được gì, ngoại trừ “Kiều Kiều.”

Ta lại quỳ trước linh vị của mẹ, tay siết chặt bình thuốc sứ trắng, thì thầm nói:

“Mẹ à, mẹ nói xem, liệu Tĩnh Vân sư thái có chịu khổ mà đào con từ dưới mộ lên mang đi không?
“Không đúng, Trần Diễn ghét con đến thế, nếu con chết rồi, hắn chắc chắn sẽ không chôn con trong phần mộ nhà họ. Có khi lại ném con vào bãi tha ma.

“Cũng tốt, như vậy sư thái sẽ không phải tốn công đào con lên…”

8.

Bảo người ta đào mộ mang đi hay bị vứt ra bãi tha ma, mấy chuyện như vậy chung quy đều chẳng phải chính đạo.
Còn một cách khác có thể thử—“Giúp Trần Diễn khôi phục ký ức.”

Nếu hắn còn nhớ “Kiều Kiều”, vậy thì để hắn đi tìm nàng. Biết đâu gặp người rồi, bị kích thích, ký ức sẽ quay về?

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play