Đã lâu Hạ Diễm không trải qua sự yên tĩnh đến tuyệt vọng như vậy. Cả thôn Trịnh gia dường như trống rỗng, bọn họ dựa vào lương thực tích trữ trong nhà để sống qua ngày, hơn nữa còn không dám nấu cơm thái rau quá lớn, lúc đói bụng chỉ dám gặm cái bánh bao, khát cũng không dám đun nước lên uống. Khi gần đến giờ lại càng không dám phát ra một chút âm thanh nào.
Hạ Diễm và Lục Bỉnh Văn được sắp xếp ở trong phòng dành cho khách, căn phòng trống trải. Trịnh Hiểu cố ý trải một lớp đệm thật dày cho bọn họ, nói: “Chỉ có thể để hai người nằm tạm một đêm, cũng không có thức ăn nào khác, chỉ có thể chiêu đãi hai người mấy cái bánh, hy vọng các anh có thể cứu thôn làng chúng tôi.”
Nói xong câu đó, cô lại khẩn trương nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, nói: “Lại sắp đến giờ rồi, sau khi mặt trời lặn đám quái vật kia ra ngoài kiếm ăn càng lúc càng nhiều.”
Hạ Diễm an ủi cô: “Cô yên tâm, mọi chuyện sẽ được giải quyết nhanh thôi. Có hai chúng tôi ở đây, ít nhất cũng sẽ không để cho cô gặp chuyện không may."
Trịnh Hiểu gật gật đầu, nói: “Hai người có thể đến tôi đã rất biết ơn rồi, cứu vớt thôn làng là nguyện vọng cuối cùng của ba tôi, nếu có chuyện gì cần tôi giúp thì cứ nói.”
“Tôi rất tò mò, làng các cô chọn người Thủ thôn như thế nào?” Hạ Diễm hỏi: “Tôi có chú ý tới, cô nói trước khi quái vật xuất hiện thì hai người Thủ thôn đã lần lượt ra đi, cô có biết nguyên nhân vì sao bọn họ mất không?"
“Chuyện này...."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT