Khi câu chuyện gần như đã kết thúc thì Thang Lực cũng đã quay lại. Phương Viên nhìn thấy Thang Lực đã về thì không tiếp tục chủ đề lúc nãy nữa. Chuyện Quan Tâm đã đến đây, cô ấy đã nói cho Hạ Ninh biết rồi, sau đó Hạ Ninh đương nhiên cũng sẽ chuyển lời lại cho Thang Lực. Còn về việc cô sẽ chuyển lời như thế nào, toàn bộ hay chỉ một phần, thì Phương Viên cũng không có ý định hỏi thêm.
“Đi thôi, chúng ta đến khu vực gần hiện trường vụ án hỏi thăm thêm lần nữa. Nếu Nghê Thắng thật sự có một cô bạn gái như vậy thì không thể nào lại không có một ai từng nhìn thấy cô ta cả.” Thang Lực cầm bức chân dung khó khăn lắm mới có được nói với Hạ Ninh.
Hạ Ninh gật đầu và lập tức chuẩn bị cùng Thang Lực xuống lầu xuất phát. Lúc xuống cầu thang, cô làm như không có chuyện gì nói với Thang Lực: “Lúc nãy hai chúng ta đang xử lý chuyện của Hà Chí Văn thì Quan Tâm có đến tìm anh đấy.”
Thang Lực vừa nghe đến tên Quan Tâm thì hai hàng lông mày đã nhíu chặt lại. Tuy nhiên, anh nghe tin này cũng không tỏ ra quá ngạc nhiên, chỉ có chút bất lực thở dài một hơi, và sau đó chỉ khẽ gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Thực ra không chỉ Thang Lực không ngạc nhiên, mà Hạ Ninh cũng chẳng thấy quá bất ngờ. Dù sao thì sau lần trước Thang Lực đã tỏ thái độ không khách khí như vậy với họ, mà hai mẹ con nhà đó lại vẫn có thể chủ động hạ mình, làm ra vẻ hối cải sửa sai, xin lỗi trước mặt cha mẹ Thang Lực, thì cái mặt dày cỡ đó đúng là không phải dạng vừa rồi. Bọn họ đã nhắm trúng miếng mồi béo bở là nhà họ Thang. Cha Thang Lực vừa nhận được một khoản tiền thưởng không nhỏ đủ khiến người ta thèm nhỏ dãi, mà cả ba người nhà họ Thang lại đều là những người khá hiền lành và không thích tính toán so đo. Nếu dùng một từ khác để hình dung thì chính là dễ đối phó. Đây quả thực là một chuyện tốt không thể tốt hơn, vậy nên không có lý do gì để dễ dàng từ bỏ cả. Những kẻ vì lợi ích mà bất chấp khó khăn cũng đâu chỉ có mỗi nhà Quan Tâm, chẳng qua là bọn họ đem cái tinh thần đó áp dụng vào chuyện đại sự cả đời của con gái mình mà thôi.
Thang Lực không hề đưa ra bất kỳ lời bình luận nào về việc Quan Tâm đột nhiên lại chạy đến đây, vậy nên sau đó Hạ Ninh cũng không nói thêm gì. Hai người nhanh chóng lên xe rồi lái thẳng đến khu vực gần hiện trường vụ án, chuẩn bị bắt đầu công tác hỏi thăm.
Trên đường đi, vì những lời Phương Viên nói với mình mà sự bình tĩnh trong lòng Hạ Ninh cũng âm thầm bị phá vỡ. Trước đây cô luôn cố tình lờ đi vấn đề này, chưa bao giờ nghiêm túc suy nghĩ về nó. Bây giờ nhìn khuôn mặt nghiêng của Thang Lực, cô đột nhiên cảm thấy lòng mình có chút rối bời. Theo lẽ thường mà nói, Thang Lực quan tâm chăm sóc mình đến mức nào, điều này hoàn toàn không có gì phải nghi ngờ. Nhưng anh đối xử với những người khác cũng rất tốt, ngay cả với Quan Tâm, trước khi hành vi của cô ta chưa chạm đến giới hạn cuối cùng của anh thì Thang Lực cũng tỏ ra khá bao dung và lịch thiệp. Cho nên, chỉ cần cái bình bí mật này của anh không chịu hé răng nửa lời thì ai mà biết được trong lòng anh rốt cuộc đang nghĩ gì chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play