Chị Na trông cũng là người khá hướng ngoại và thích nói chuyện. Lúc nãy ở trong phòng chắc chị ấy cũng đã nghe ngóng được một lúc rồi. Sau khi nhân viên của mình giới thiệu xong, chị ấy liền lập tức tiến lại gần, nở một nụ cười tươi chào hỏi Hạ Ninh và Thang Lực, rồi liền mở miệng hỏi: “Là Lâu Tiểu Cầm xảy ra chuyện, hay là bạn trai cũ của cô ấy xảy ra chuyện thế?”
“Chị Na, chắc chắn không phải là bạn trai cũ của Lâu Tiểu Cầm đâu. Lúc nãy nếu em không nói thì cảnh sát người ta còn chẳng biết có người như vậy nữa là!” Cô nhân viên xua tay và nói với bà chủ Na của mình.
Chị Na ngẩn người một lúc rồi cũng nhanh chóng hiểu ra: “Đúng nhỉ. Lúc nãy tôi nghe cô nhắc đến cái tên Thiệu Anh Quang kia thì cứ tưởng là nó suốt ngày ở ngoài gây chuyện thị phi, kết quả gây chuyện lớn nên bản thân gặp họa, hoặc là gây ra chuyện gì rồi! Xem cái đầu óc của tôi này, chẳng chịu suy nghĩ gì cả! Vậy là Lâu Tiểu Cầm xảy ra chuyện à? Hay là bạn trai sau này của cô ấy gặp chuyện à? Lâu Tiểu Cầm nghỉ việc ở chỗ chúng tôi, một nửa là vì người bạn trai tìm được sau này khá hào phóng với cô ấy, cho cô ấy tiền tiêu và bằng lòng nuôi cô ấy. Một nửa còn lại cũng là vì cái tên Thiệu Anh Quang trước đây từng chạy đến đây tìm cô ấy gây sự. Tôi sợ Lâu Tiểu Cầm gây rắc rối cho mình. Cửa hàng của tôi chỉ nhỏ thế này thôi, ngoài trả lương cho nhân viên ra thì chỉ còn lại chút đỉnh chỉ đủ nuôi sống gia đình. Lỡ như Thiệu Anh Quang tìm người đến đập phá cửa hàng của tôi thì chẳng phải tôi chỉ còn biết khóc hết nước mắt hay sao!”
Rõ ràng Thiệu Anh Quang là tên bạn trai cũ của Lâu Tiểu Cầm, còn Lâu Tiểu Cầm là tên của người phụ nữ trong bức chân dung. Tuy nhiên, rốt cuộc Nghê Thắng có phải là bạn trai hiện tại của Lâu Tiểu Cầm hay không thì điều này vẫn cần phải xác nhận lại. Hạ Ninh chỉ mới nghe những lời chị chủ Na nói thôi mà cũng đã cảm thấy mối quan hệ bên trong có chút phức tạp và rối rắm rồi.
Hạ Ninh đưa ảnh của Nghê Thắng cho chị Na và nhờ chị ấy nhận dạng xem người này có phải là bạn trai hiện tại của Lâu Tiểu Cầm không.
Chị Na nhận lấy ảnh từ tay Hạ Ninh xem xét rồi nhanh chóng gật đầu: “Chắc là người này rồi. Anh ta có đến đón Lâu Tiểu Cầm vài lần, nhưng không nói chuyện nhiều với chúng tôi lắm. Cảm giác như ngoài Lâu Tiểu Cầm ra thì anh ta không mấy muốn để ý đến người khác vậy. Dáng vẻ thì tôi có chút ấn tượng. Hơn nữa lúc đó cảm thấy anh ta đối xử với Lâu Tiểu Cầm đúng là rất tốt. Lâu Tiểu Cầm từ khi quen anh ta thì ăn mặc cũng đẹp hơn, ăn uống cũng tốt hơn, cả người trông thần thái khác hẳn. Đâu có giống như hồi còn quen với tên côn đồ Thiệu Anh Quang kia, thỉnh thoảng còn phải lấy tiền lương của mình ra bù đắp cho Thiệu Anh Quang tiêu xài nữa! Lúc đó trong lòng tôi đã nghĩ rồi, thực ra đối với phụ nữ chúng ta ấy à, đàn ông ở bên ngoài có để ý đến người khác hay không, đối xử tốt với người khác hay không, thì đã sao chứ! Cái tên Thiệu Anh Quang kia nghe nói ở ngoài đối xử với anh em bạn bè cũng rất nghĩa khí đấy, nhưng thằng đó lại không tốt với Lâu Tiểu Cầm chút nào. Còn người bạn trai sau này của Lâu Tiểu Cầm tuy chẳng thèm để ý đến ai, nhưng đối với Lâu Tiểu Cầm thì không chê vào đâu được. Nếu bắt tôi chọn thì chắc chắn tôi sẽ chọn người như bạn trai sau này của Lâu Tiểu Cầm! Đối xử tốt với bản thân mình mới là điều quan trọng nhất chứ.”
Nói như vậy, Nghê Thắng và Lâu Tiểu Cầm thật sự là một đôi tình nhân, quả thực Hà Chí Văn đã không nói dối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT