7

"Nghe nói ngươi biết dịch dung thuật?"

Quỳ ngay ngắn trong chính điện của Quý phi, nghe giọng nói quyến rũ của Huệ quý phi dò hỏi kỹ thuật trang điểm của ta.

Xem ra là lớp trang điểm độc đáo của Hiền phi được sủng ái trở lại gần đây và tân sủng Uyển quý nhân đã khơi dậy sự hứng thú của nàng ta, sau khi dò hỏi tỉ mỉ mới tìm đến ta.

"Khởi bẩm Quý phi nương nương, thiếp chỉ có chút hiểu biết, ở quê thiếp, kỹ thuật này thường được gọi là mỹ trang thuật."

"Vậy ngươi hãy trang điểm cho bổn cung, tối nay bổn cung muốn dùng bữa cùng Hoàng thượng, ngươi hãy thể hiện cho tốt."

Người phụ nữ có địa vị cao thứ hai trong hậu cung tìm đến ta trang điểm, vốn tưởng chỉ dựa vào việc trang điểm cho quý nhân, phi tần để kiếm sống qua ngày.

Nào ngờ lại có được một khách hàng lớn, nhưng vị khách hàng lớn này lại không tầm thường.

Nghe nói Huệ quý phi tính tình thất thường, nếu ta trang điểm không vừa ý nàng ta hoặc không khiến Hoàng thượng hài lòng, thì mạng nhỏ của ta cũng khó giữ.

Mang theo tâm trạng bất an, ta ngước nhìn khuôn mặt của Huệ quý phi, vào cung hai năm, số lần cùng nàng ta xuất hiện không nhiều, càng không dám nhìn kỹ.

Huệ quý phi được sủng ái nhiều năm, đôi mắt long lanh như nước mùa thu, ánh mắt lưu chuyển, khóe miệng khẽ nhếch lên khiến người ta say đắm.

Mỹ nhân như vậy khiến ta lập tức liên tưởng đến minh tinh Hồng Kông thập niên 80 - Chung Sở Hồng.

Theo lớp trang điểm trong ấn tượng của ta, ta trang điểm cho Huệ quý phi theo phong cách Hong Kong cải biên.

Mắt sáng môi đỏ, xinh đẹp rực rỡ.

Đêm đó Hoàng thượng liền nghỉ lại Thừa Càn cung, sáng hôm sau, Hoàng tổng quản liền vênh váo mang theo mang theo ban thưởng của Quý phi nương nương đến.

Đây là ban thưởng ta một cách công khai, ngầm cảnh cáo mọi người, Quý phi không thích giống người khác, sau này không được tìm ta trang điểm.

Hoàng thượng sủng ái Huệ quý phi một tháng, ta liền làm chuyên viên trang điểm riêng cho nàng ta một tháng.

Ngay cả Hoàng thượng vốn không hứng thú với việc nữ nhi trang điểm cũng tò mò hỏi về lớp trang điểm của Huệ quý phi, sợ Hoàng thượng biết đến ta, Huệ quý phi đành lòng bảo ta tạm thời không cần trang điểm cho nàng ta, tránh việc Hoàng thượng đến Thừa Càn cung mà bắt gặp.

Ban thưởng của Quý phi tháng này đủ để chúng ta sống thoải mái vài năm, số tiền này nếu mang ra ngoài cung, e là có thể tiêu xài đến già.

Vui vẻ trở về Vĩnh Xuân cung, định bụng cùng Cẩm Tú làm chút đồ ăn vặt, mùa đông vây quanh lò sưởi, pha trà trò chuyện, nhưng tìm khắp nơi cũng không thấy nàng.

"Tiểu Lâm Tử, Tiểu Tín Tử! Có thấy Cẩm Tú đâu không?!"

8

Hai tên xu nịnh đó biết ta được Quý phi chống lưng, thái độ liền thay đổi 180 độ.

"Chủ tử, vừa rồi Hoàng tổng quản đến đưa Cẩm Tú đi, nói là người căn dặn, sao lại không tìm thấy người?"

Ta nhíu mày, nhìn ra bên ngoài trời đã tối.

Huệ quý phi vừa mới dặn ta không có việc gì thì đừng xuất hiện ở Thừa Càn cung, Hoàng tổng quản đưa Cẩm Tú đến đó tìm ta làm gì.

Trời càng lúc càng tối, Cẩm Tú vẫn chưa về.

"Tiểu Lâm Tử, đi cùng ta ra ngoài tìm xem."

"Hậu cung này sâm nghiêm, Cẩm Tú có thể xảy ra chuyện gì chứ, đêm thu se lạnh, chủ tử vẫn nên ở trong cung đợi thì hơn."

Tiểu Tín Tử cũng phụ họa theo: "Đúng đúng đúng, chắc là Quý phi nương nương có việc gì đó muốn sai bảo Cẩm Tú."

Họ càng nói như vậy, ta càng cảm thấy không đúng: "Được, các ngươi không tìm ta tự đi tìm, ngày mai ta sẽ bẩm báo Quý phi nương nương đổi người khác!"

Vừa nghe ta nói vậy, hai tên xu nịnh, một tên cầm đèn, một tên chạy theo muốn đỡ ta.

Đi thẳng đến Thừa Càn cung, chưa đến gần đã nhìn thấy long giá.

Ta dừng bước, kéo Tiểu Lâm Tử hỏi: "Chỗ ở của thái giám các ngươi ở đâu?"

"Chủ tử, người hỏi cái này làm gì?" 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play