3  

Lúc này, Giang Lăng Vân ngồi bên cạnh tôi đột nhiên nói: "Chị à, thật ra em bán thân chứ không bán nghệ."  

Tôi vừa uống một ngụm nước, suýt nữa thì phun ra.  

Tôi cố nuốt xuống, quay sang nhìn cậu.

Cậu khẽ nghiêng người về phía tôi, giọng nói nghe đầy quyến rũ và trầm ấm: "Hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta, chị không muốn làm gì sao?"  

Tôi sững người một lúc rồi bật cười, chẳng lẽ cậu ấy nghĩ rằng đã thành công chuyển đến nhà tôi ở, nên không cần giấu diếm gì nữa?  

Bắt đầu thả thính một cách thẳng thừng luôn sao?!  

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

Mặc dù tôi biết mình đẹp, ừm, kiểu đặc biệt xinh đẹp ấy.  

Nhưng tiến triển này thực sự có hơi nhanh chút xíu.  

Tuy vậy, tôi không hề tránh né sự tiếp cận của cậu ấy, dù trong lòng có chút hoang mang, nhưng với vai trò là chị thì khí thế không thể thua được.  

Tôi giữ bình tĩnh và cười hỏi cậu ấy: "Cậu muốn làm gì nào?"  

Cậu ấy nhìn chằm chằm vào mặt tôi, không đáp lại câu hỏi của tôi.

4  

Khóe môi tôi từ từ nhếch lên, chân mày hơi cong lại, trong nụ cười rạng rỡ của tôi thêm vài phần quyến rũ: "Cậu muốn vận động một chút ngay ở đây sao?"  

Tôi nghĩ lúc này có lẽ trông tôi giống như một yêu tinh chuyên câu hồn người.

Ánh mắt cậu ấy chớp chớp, yết hầu khẽ chuyển động, giọng nói khàn đi: "Nếu chị muốn, em sẽ chiều."  

Ánh mắt tôi thoáng lóe lên, còn trẻ mà tâm kế cũng khá nhỉ?

Nụ cười trên mặt tôi càng thêm rạng rỡ, cố ý nghiêng người về phía cậu ấy thêm một chút: "Tôi muốn cậu làm gì, cậu sẽ làm cái đó sao?"  

Ánh mắt cậu ấy dừng lại trên môi tôi, đôi mắt trông vừa nóng bỏng vừa sâu thẳm, nhưng tôi có thể cảm nhận được rằng dưới sự nóng bỏng ấy dường như còn ẩn giấu điều gì đó.

"Ừm." 

Cậu ấy đáp lại bằng một giọng nói trầm thấp, chỉ một từ đơn giản nhưng cách cậu ấy trả lời lại đầy quyến rũ, khiến lòng người d.a.o động.

5  

Tôi sợ ngây người, cậu chàng này thật biết cách khiến người khác bất ngờ!!!  

Ngay sau đó, tôi ngồi thẳng người lại, thu lại nụ cười trên mặt: "Được thôi, vậy cậu nhảy mấy bài tôi nghe coi."  

Không phải cậu muốn vận động sao? 

Vậy tôi sẽ cho cậu vận động đến mệt lử thì thôi!  

Tôi nhìn thấy biểu cảm của cậu chuyển từ quyến rũ sang ngây ngốc, đôi mắt trở nên mơ màng.  

"Chị à..." 

Giọng cậu ấy nghe có chút ấm ức.

Cậu chàng này chỉ giỏi làm giả vờ đáng thương, tôi lập tức phớt lờ: "Dám tính kế chị đây à? Cậu còn non lắm, vậy thì đổi thành chống đẩy tại chỗ đi, làm cho đến khi kiệt sức thì thôi, ngoan ngoãn làm đi, đừng lười biếng."  

Cậu ấy nhìn tôi, không biết nên nói gì.

Tôi cảm thấy ánh mắt cậu ấy nhìn tôi lúc này có chút phức tạp, dường như ẩn giấu điều gì đó.

Tôi đứng dậy và đi thẳng vào phòng ngủ chính.  

Thực ra tôi không muốn phạt cậu ấy chống đẩy, chỉ là tôi cảm thấy có một số việc dường như đã vượt khỏi tầm kiểm soát của mình, nên muốn lấy lại thế chủ động.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play