7
"Ôn Nhược Thanh, cô ra đây cho tôi."
Nghe thấy vậy, sắc mặt của Giang Lăng Vân lập tức trầm xuống.
"Chuyện giữa đàn ông với nhau mà lại gọi phụ nữ ra? Có mặt mũi quá ha."
"Mày là cái thứ gì? Cút đi!"
Giọng nói tức giận của Tô Dương vang lên, ngay khi tôi nghĩ anh ta sẽ ra tay, tôi định định ra ngoài bảo vệ Giang Lăng Vân, thì Giang Lăng Vân lại tiếp tục giáng thêm một đòn nữa.
"Tôi là ai không quan trọng."
Cậu ấy cười nhẹ: "Nhưng tôi tình cờ quen vài phóng viên, và cũng tình cờ có một số tư liệu hay ho muốn cung cấp cho họ."
"Chẳng hạn như chuyện hôn lễ giữa hai nhà Ôn - Tô, chú rể đột nhiên vắng mặt, nguyên nhân phía sau thật sự khiến người ta tò mò."
Giang Lăng Vân tiếp tục nói: "Đặc biệt là, trong ngày cưới, chú rể là Tô tổng đây lại bị thay thế vào phút chót, tôi nghĩ các phóng viên sẽ rất tò mò, và tôi không ngại thêm mắm dặm muối vào đâu."
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
Giang Lăng Vân còn tiếp tục: "Chẳng hạn như Tô tổng bất lực vì bị thay thế, đến đây la hét ăn vạ, giống như con ch.ó nhà có tang."
Câu này còn độc hơn, trực tiếp liên quan đến Tô Dương.
"Tô tổng vừa mới nhậm chức, không biết liệu có chịu nổi vài đợt công kích không?"
Dương như Giang Lăng Vân rất rõ quy tắc trên thương trường, trông có vẻ thản nhiên nhưng từng câu từng chữ đều đ á n h thẳng vào điểm yếu của Tô Dương, lời lẽ sắc bén, mỗi đòn đều trúng đích.
Nếu thật sự theo như lời Giang Lăng Vân nói, nếu ba tin tức này bị tung ra thì vị trí chủ tịch vừa nhậm chức của Tô Dương khó mà giữ nổi.
Lúc này tôi đứng ở cửa phòng ngủ chính, vừa vặn có thể nhìn thấy góc nghiêng của Giang Lăng Vân.
Tôi nhìn rõ sự chắc chắn, tự tin rằng mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của cậu ấy.
Cậu ấy thực sự là diễn viên mới được Táng Điền Điền ký hợp đồng sao?
Tô Dương vẫn im lặng, dường như bị lời nói của Giang Lăng Vân làm cho á khẩu.
Giang Lăng Vân lập tức đóng sầm cửa lại, để Tô Dương ở bên ngoài.
Tôi đứng yên, tò mò nhìn Giang Lăng Vân.
Giang Lăng Vân bước đến trước mặt tôi, khí thế vừa rồi đã hoàn toàn biến mất, cậu ấy ngoan ngoãn nhìn tôi, nở một nụ cười tươi: "Chị à, em vẫn còn sức."
Tôi chớp mắt, sững sờ một chút rồi mới hiểu ý cậu ấy, tôi khẽ thở dài: "Vậy thì cậu cứ tiếp tục... chống đẩy đi."
Khóe môi cậu ấy nhếch lên, nụ cười trên mặt càng tươi hơn: "Được, em nghe lời chị."
Tôi cố giữ bình tĩnh, đóng mạnh cửa phòng.
Thật là…!
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi thấy ba tin tức hot nhất chính là ba điều mà Giang Lăng Vân vừa nói đêm qua.
"Cậu làm sao?" Thực ra câu này tôi không cần phải hỏi nữa, câu trả lời đã quá rõ ràng.
Cậu ấy gật đầu, trả lời thản nhiên: "Ừm."
"Chẳng phải tối qua cậu đã đuổi anh ta đi rồi sao..."