Sydelle dắt tay Esther trên tầng, vừa kiên nhẫn giới thiệu cho cô ta kết cấu và bố trí của biệt thự, vừa vắt óc suy nghĩ nên dùng lời lẽ hài hước nào để cố xoa dịu bầu không khí cứng nhắc của cả hai.
Nhưng rõ ràng là cũng không hiệu quả lắm.
Esther lớn hơn cô hai tuổi, dáng người cao hơn cô không ít, Sydelle chỉ ngang tới cổ của Esther.
Cô chú ý thấy cổ tay và cần cổ của Esther đều quấn một dải lụa đen, có chút hiếu kì, nhưng giữa hai người vẫn chưa quen, Sydelle lại lặng lẽ đem sự hiếu kì của mình nuốt lại vào bụng.
Sau khi đưa Esther đến cửa phòng, lúc Sydelle chuẩn bị cùng Esther bước vào. Thì Esther, người suốt cả chặng đường luôn im lặng đi theo sau lại đột nhiên hất tay cô ra. Sydelle khó hiểu quay đầu lại, liền nhìn thấy biểu cảm của bé gái tóc nâu không còn tồn tại vẻ ôn hòa trầm tĩnh nữa, cứ như biến thành một con người khác, cô ta lạnh lùng liếc mắt nhìn Sydelle, ánh mắt có phần thiếu kiên nhẫn, bước lên trước một bước mở cửa, vẻ mặt lạnh lùng quay đầu nhìn chằm chằm cô em gái kế này của mình: ''Em có nhất thiết phải vào không?''
Sydelle: ''??'' à... cái này…
Quả thực là cô cũng không nghĩ đến một bé gái chín tuổi lại có thể lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng như vậy, thoáng chốc xịt keo tại chỗ.
Esther hơi cau mày, thấy Sydelle không nói gì, liền không chút do dự đóng sầm cửa lại.
Sydelle: ''???''
Cô đờ đẫn đứng chết trân tại chỗ, vài phút sau mới nhận ra mình không được chào đón, trong thoáng chốc liền tức đến bực cười.
Ái chà, không ngờ con nhóc này lại là đứa hai mặt.
Khá lắm, vậy là trước mặt cha mẹ thì ngoan ngoãn dịu dàng, còn sau lưng họ thì bắt đầu bộc lộ bản tính?
Sydelle tức giận không phải vì không được chào đón, dù sao thì người ta cũng chín tuổi rồi cần sự riêng tư cũng là điều bình thường, và không muốn cho cô vào phòng cũng bình thường nốt.
Nhưng cô cũng không phải một đứa trẻ bảy tuổi đơn giản, chí ít thì cô đã trưởng thành về mặt tâm lý rồi, và cô hiểu rất rõ những gì mà mình nhìn ra được trong mắt Esther.
Thiếu kiên nhẫn, phiền toái và coi thường.
... Là vì không cho chạm vào búp bê thì liền quay ra thái độ? Hay Esther chính là (1) công chúa Disney phiên bản lỗi?
(1) Miêu tả một người phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp nhưng tính cách bên trong thì giả tạo, toxic.
Sydelle nổ lực cả nửa ngày để làm hài lòng cô chị xinh đẹp, cuối cùng lại rước bực vào người, hầm hầm quay trở về phòng, và cũng sâu sắc nhận ra cô chính là một con hề chúa.
Đồng thời, sự tương phản của Esther cũng khơi dậy sự cảnh giác của Sydelle.
... Đây là loại người trước mặt một kiểu, sau lưng kiểu khác, cô ta có thực sự xứng đáng với tình cảm mà cha mẹ cô đã bỏ ra hay không?
Cô gái nhỏ vùi đầu vào gối, nghĩ đến ánh mắt ánh lên sự khao khát khi mẹ đề cập đến chuyện họ sẽ nhận nuôi một đứa trẻ, cô có chút không đành lòng đem chuyện vừa xảy ra nói cho bà biết.
Cứ đợi xem thế nào đã... cô thầm nghĩ.
Loại cảm giác bất an kì lạ đó, từ sau khi Sydelle gặp Esther, cứ luôn quanh quẩn trong lòng cô. Mà sự tương phản của Esther, chắc chắn càng làm tăng thêm sự bất an của Sydelle.
Những nỗi bất an này giống như mây đen tích tụ, tạo thành cái bóng lớn trong lòng cô.