Ông khom lưng ôm lấy Sydelle, Sydelle thì đang ôm chiếc hộp gỗ đựng con búp bê to hơn cả cô, không tiện cựa quậy, chỉ có thể đứng yên tại chỗ ngoan ngoãn đợi ông ôm xong.
Tiếp đó, Kelsen dắt ra một bé gái từ đằng sau.
''Đây là chị gái của con.'' Kelsen giới thiệu với cô: ''Con bé là Esther Christian, hai đứa phải chung sống hòa thuận đó.''
Đôi mắt cô bé vừa to lại vừa đẹp, tựa như hai viên pha lê rơi vào làn nước trong vắt. Đôi lông mi dài và rậm vắt trên con ngươi đen tuyền trong veo như nước, sống mũi thẳng tắp, cánh môi tươi tắn, nước da trắng nõn như dòng sữa, mái tóc màu nâu sẫm uốn xoăn. Vừa yên tĩnh lại mang theo chút thẹn thùng, cô ta hơi cúi đầu lặng lẽ quan sát Sydelle.
Có lẽ là vì chưa quen, nên tay trái của cô ta cứ nắm chặt viền áo của Kelsen.
''Chào chị!'' Sydelle bị vẻ đẹp mĩ miều làm cho kinh sợ đến mức đứng hình mất vài giây, đặt Annabelle xuống đất, cô vui vẻ chìa tay ra: ''Em là Sydelle Christian, năm nay bảy tuổi, là em gái của chị á.''
Bởi vì đang đứng trên bậc thềm, mà cô bé cao hơn Sydelle hai cái đầu lại không có phản ứng ngay, sau khi nhìn chằm chằm vào cô vài giây mới chậm chạp chìa tay phải ra chạm vào tay Sydelle: ''Chị tên Esther.''
Bàn tay cô ta rất lạnh, giọng nói vừa nhỏ lại vừa nhẹ nhàng.
Không biết vì sao, ngay lúc này đột nhiên Sydelle ngẩn ra một lúc, sự phấn khởi mong được gặp chị gái xinh đẹp dần chìm xuống, thay vào đó là cảm giác bất an quái dị dần trào lên trong lòng.
''Được rồi, mẹ hai đứa đến rồi.'' Kelsen nhìn thấy Juilly đã đỗ xe xong và đang đi tới, mỉm cười rồi bảo hai đứa trẻ vào nhà: ''Cuộc sống mới của nhà ta chỉ vừa bắt đầu thôi.''
Sydelle chớp mắt, cố kiềm chế cảm giác bất an đang bao trùm trong lòng, ngoan ngoãn đi vào nhà.
Khi đó Sydelle không biết rằng đây mới chỉ là khởi đầu cho 'cuộc sống mới' của cô.