Ngôn Tử Phàm dùng sức gật đầu: “Hiểu rồi.”
Nó rất hiểu chuyện, thu dọn vật tư trên đất một lượt, chồng chất toàn bộ ở trên một xe ba gác khác, lại nhanh nhẹn dùng dây thừng buộc chặt đồ.
Thuần thục như vậy, xem ra bình thường bị sai sử làm việc không ít. 
Khương Nặc đẩy cái xe ba gác chở vật tư này, Ngôn Tử Phàm đẩy mẹ mình, hai người đi ra khỏi trạm nghỉ.
Khương Nặc cầm chiếc đèn pin vừa rồi, giả bộ dùng chút ánh sáng yếu ớt này để tìm đường.
Trọng lượng của xe đẩy đối với cô không tính là gì, nhưng đối với một đứa bé trai lại quá nặng, nhưng nó một tiếng cũng không kêu, vững vàng đẩy mẹ, lúc thực sự rất mệt mới có thể mở miệng.
“Thật xin lỗi, có thể nghỉ ngơi vài phút hay không? Cháu sẽ lập tức khoẻ hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play