“Bức tượng thiên sứ kia, là một nhà nghệ thuật đã bỏ ra hơn 3 năm, khắc từng dao ra, người đó gần như say đắm trong quá trình này, nhốt mình trong phòng làm việc. Nó tượng trưng cho một loại lương thiện thuần khiết, là tưởng tưởng của con người về cái đẹp và hiền lành, nó được đánh giá cao, vào cái ngày được công bố dẫn đến vang động không nhỏ, xúc động đến rất nhiều người, nhưng cuối cùng...”
Lời này không giống như lời mà Ngôn Tử Phàm có thể nói, chắc là do người dì kể lại với nó.
Lúc dì nó nói những lời này, nhất định là thương tiếc, không đáng giá.
Khương Nặc lại nói: “Cuối cùng nó đã giết được 4 kẻ ác, cứu được 3 mạng người, rất đáng giá.”
Ngôn Tử Phàm nghe vậy, ngây ngẩn cả người.
Khương Nặc mỉm cười: “Không đúng sao? Nếu đã có từ bi yêu thương người đời, thì cũng có uy nghiêm giết hại ác ma, đây mới là thiên sứ.”
“Đúng... dì nói đúng.” Ngôn Tử Phàm như có điều suy nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play