Một ly nước suối, trên khuôn mặt trắng bệch của người phụ nữ hiện lên một chút hồng hào, Khương Nặc nhanh chóng băng bó, thấy máu vẫn chưa ngừng chảy, lại lấy băng vải bắt đầu băng bó lại ở gần miệng vết thương. 
Cô xử lý vết thương đã trở nên thuần thục hơn từ những lần thực tiễn, phản ứng cũng không chậm. 
Miễn cưỡng đã cầm được máu, Khương Nặc lại “lấy” từ trong balo ra kim khâu ngoại khoa, thuốc khử trùng,... 
Sau khi bé trai nhận được lời hứa của cô, cũng tạm thời tỉnh táo lại, nó nhìn Khương Nặc bận rộn một chút, cắn răng, quay người đi đến nơi sâu nhất ở trạm nghỉ, sau đó không lâu kéo một cái túi ra. 
Nó lau sạch sẽ máu dính ở hai tay, lấy trong đó ra một chiếc ví da, sau khi mở ra, bên trong có hai tờ văn kiện. 
“Đây là hai tấm giấy chứng nhận quyên tặng vào ở căn cứ thứ nhất Nam Giang.” Bé trai nói: “Bọn họ tranh giành nhau đến mức cãi lộn ầm ĩ cũng chưa quyết định được rốt cuộc danh ngạch này thuộc về ai, còn chưa viết tên, bây giờ đều cho cô... Xin cô nhất định phải cứu mẹ tôi.” 
Khương Nặc liếc mắt nhìn nó. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play