Hãy chịu trách nhiệm về cuộc đời mình. Nên biết rằng chính bạn chứ không ai khác sẽ là người đưa bạn tới nơi bạn muốn.

Les Brown -

Khi bắt đầu được nghe truyện cổ tích, có phải chúng ta thường nghe mô típ về người tốt và kẻ xấu. Người tốt sẽ được sống một cuộc sống sung sướng hạnh phúc và người xấu sẽ bị trừng phạt. Vậy tại sao, người nghèo sống rất tốt vẫn khốn khó và người xấu vẫn giàu có? Chúng ta đã bao giờ nghĩ như thế chưa? Chúng ta sẽ phải làm thế nào?

Trong môi trường công sở, chúng ta được dặn đi dặn lại là đừng làm việc bao đồng, sẽ bị người khác lợi dụng... Đôi khi muốn làm một việc tốt cũng đắn đo thiệt hơn, có lúc cần lên đặt xuống xem thử có đáng làm không, việc đó có lợi gì cho ta? Rốt cuộc chúng ta không giúp đỡ được người khác, rồi lúc nào cũng đắn đo hơn thua như vậy nên công việc luôn bị phân tâm, hiệu quả cũng không cao. Chúng ta muốn chiến thắng “số nghèo” chỉ có một cách là phải mạnh mẽ hơn nó, khuất phục nó.

Tôi xin được kể với các bạn một câu chuyện:

Xưa có một lão hòa thượng sống trong ngôi chùa cổ trên núi cao. Một ngày kia có vị hành giả ghé thăm chùa. Hành giả biết lão hòa thượng đã tu hành đắc Đạo, bèn hỏi ông rằng: “Trước khi đắc Đạo, ngài đã làm những gì?”

Lão hòa thượng trả lời: “Ta chẻ củi, gánh nước, nấu cơm.”

Hành giả hỏi: “Vậy sau khi đắc Đạo thì sao?”

Lão hòa thượng nói: “Ta vẫn chẻ củi, gánh nước, nấu cơm.”

Hành giả lại hỏi: “Vậy cái gì gọi là đắc Đạo?”

Lão hòa thượng ôn tồn trả lời: “Trước khi đắc Đạo, lúc chẻ củi thì nghĩ về gánh nước, lúc gánh nước lại nghĩ về nấu cơm, nấu cơm rồi lại lo ngày mai đi chẻ củi gánh nước. Sau khi đắc Đạo, chẻ củi thì là chẻ củi, gánh nước thì là gánh nước, nấu cơm thì là nấu cơm.”

Các bạn trẻ, các bạn có hiểu câu chuyện này không ạ, có vẻ như lão hòa thượng đang rơi vào vòng luẩn quẩn đúng không? Không, chắc chắn rồi, câu chuyện này nói rằng, đắc đạo là khi chúng ta biết mình đang làm gì, làm bất cứ công việc gì thì nghĩ về công việc đó, hay nói một cách khác đó chính là luôn đặt tâm vào việc mình làm. Đắc đạo chính là khi bạn đặt tâm vào việc “đang làm”.

Một người thầy từng bảo với chúng tôi: “Sau này, các em có thể làm nhiều công việc khác nhau, có người theo nghề được xã hội trọng vọng, có người theo nghề ít nổi tiếng hơn, nhưng cho dù là làm nghề gì đi nữa, nếu các em thật sự có tâm, các em sẽ được hạnh phúc và đạt nhiều thành tựu.” Đó là năm chúng tôi sắp tốt nghiệp chập chững bước vào ngưỡng cửa đầu tiên của "trường đời", nói đúng hơn là những bước đầu tiên bước vào thế giới nghề nghiệp. Lời khuyên của thầy là “insight” hay “kiến thức bí truyền” quan trọng đầu tiên về nghề nghiệp mà chúng tôi được truyền lại. Tuy nhiên lúc đó, chúng tôi không nghĩ rằng chữ “tâm” mà thầy nói còn tiềm ẩn nhiều ý nghĩa sâu xa hơn nữa, về công việc cũng như trong cuộc sống.

Mãi sau này, tôi lại đọc được đâu đó trong cuốn sách dạy bán hàng rằng “bạn bán hàng không phải bằng cách quan tâm đến doanh số, mà bằng cách quan tâm đến khách hàng.” Thoạt nghe có vẻ vừa nghịch lý, vừa... có lý (!), bạn có nghĩ vậy không? Bán hàng mà không quan tâm đến doanh số thì quan tâm đến cái gì?

Nhưng về thứ hai có thể khiến người ta suy nghĩ: Thật ra, để nhìn doanh số là một trong những quan tâm hàng đầu, nhưng đó không nên là thứ duy nhất ta quan tâm khi bán hàng. Một điều cũng quan trọng không kém cần quan tâm: khách hàng. Khá hiển nhiên phải không? Nhưng đây chính là cái bẫy mà nhiều người bán hàng mắc phải: Họ nghĩ là họ đang quan tâm đến khách hàng, nhưng thực ra, họ đang quan tâm đến bán hàng. Họ đang quan tâm đến việc làm sao để bán được hàng, làm sao để khiến người khách này mua hàng, chứ không phải thật sự quan tâm đến bản thân người khách hàng. Điều đó không sai, nhưng như cuốn sách đề cập thì chính những thứ này làm ngăn cản bạn bán được hàng.

Trong Đắc nhân tâm, Dale Carnegie cũng từng đưa ra ví dụ về câu chuyện một người bán hàng chất đốt cho nhà máy dù cố gắng nhiều năm vẫn chưa thể bán được cho một khách hàng rất tiềm năng. Tuy nhiên, chỉ sau một lần tìm đến người khách hàng này, không phải để tiếp tục bán hợp đồng chất đốt nữa, mà là để thật sự tìm hiểu và lắng nghe ý kiến từ người đó, với một tâm thái không phải đang cố thuyết phục để bán hàng, mà chỉ muốn giúp cho khách hàng có được một lựa chọn về giải pháp tốt nhất với họ. Cuối cùng, nhờ đó mà ông đã mang về hợp đồng lớn mà nhiều năm chiến đấu “vật vã” vẫn không mang lại hiệu quả. Quả thật, khi ta chuyển mối quan tâm từ bán hàng sang khách hàng, chúng ta có thể mang lại nhiều điều tốt đẹp hơn cho cả đôi bên.

Lúc nào cũng cần tự hỏi: Cái “tâm” của bạn đã ở đây chưa?

Tâm ở đâu thì thành công ở đấy, để tâm ở đây không những mang hết lòng hết dạ vào việc mình làm, hỗ trợ người khác mà còn có các cách thức đúng để xây dựng cho mình một lộ trình công việc cụ thể, sự nghiệp cụ thể.

Người tốt có thể không giàu có nhưng người tốt chắc chắn sẽ hạnh phúc, và người xấu sẽ mãi mãi chìm trong bể khổ nghiệp chướng mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play