Trước đây Lê An An chưa từng nghĩ tới, còn ngốc nghếch dùng quả dâu tằm. Sau này cô nhìn thấy loại kẹo quýt xoắn này ở Cung Tiêu Xã thì mới nhận ra mình khờ khạo đến mức nào, thế là hào phóng vung tay mua một gói, để dành khi đi xe thì ăn. Cô còn chia cho cả nhà một ít, rồi mình cũng ăn một viên, ừm, chua chua ngọt ngọt thanh mát. Ngồi lắc lư trên xe hai tiếng đồng hồ, sau khi xe đến trạm, vừa xuống xe, Tiểu Thạch Đầu đã thức dậy như có gắn đồng hồ!
Nha Nha cau mày nhìn em trai bằng ánh mắt ngưỡng mộ, bây giờ cô bé héo hon như Lê An An lần đầu tiên đến thành phố vậy. Chẳng trách người ta nói con nít theo ai thì giống người đó. Lê An An bế Nha Nha đứng yên một lát, sau khi cô bé khá hơn một chút mới bắt đầu hành trình của ngày hôm nay. Đoàn trưởng Viên đeo địu trên hông địu Tiểu Thạch Đầu đi. Trong đoàn hôm nay chỉ có anh ấy là khỏe, lại còn là cha của Tiểu Thạch Đầu, anh ấy chạy đâu cho thoát khỏi “trọng” trách này.
Đầu tiên họ sẽ đến trạm thứ nhất, tòa nhà bách hóa.
Trên đường đi Viên Tiểu Tứ còn nói: "Chị An An, không ngờ chị còn quen nhân viên ở tòa nhà bách hóa, giỏi thật đấy."
"Đương nhiên rồi, thêm bạn thêm nhiều cơ hội mà, học hỏi chút đi." Thực ra bạn của Lê An An không nhiều lắm, chị Hà Hoa ở cạnh nhà là một, tiểu tiên nữ là hai. Nhưng dạo này tiểu tiên nữ bận quá, từ khi đến đoàn văn công làm thì càng ngày càng ít sang nhà trò chuyện với cô, nhưng quan hệ của hai người không vì thế mà xa cách, mỗi lần tụm lại là không bao giờ thiếu chuyện để nói, vừa gặp mặt đã nói cười rôm rả. Và chị Trần Kỳ làm ở tòa nhà bách hóa là ba, tình bạn này đến một cách vô tình, chủ yếu là chị Trần Kỳ quá thích cô, đối xử với cô vô cùng tốt, cho nên cô khá bị động trong mối quan hệ này. Ngẫm lại thì cô chỉ có ba người bạn đồng lứa.
Bản thân Lê An An cũng không phải là người thích xã giao. Ngoại trừ thỉnh thoảng về thôn Tiểu Lý và hay lên núi xuống sông ra thì cô không thích ra khỏi nhà cho lắm, mỗi ngày chỉ vắt óc nghĩ xem hôm nay ăn gì và chăm sóc vườn rau của mình.
Nhưng cô vẫn nói một câu trái lòng: “Em phải kết bạn nhiều hơn, có nhiều bạn bè mình làm gì cũng dễ.” Con người là vậy đó, bản thân không thích kết bạn, nhưng sâu tận đáy lòng vẫn phải thừa nhận tầm quan trọng của bạn bè, sau đó lại hy vọng con cái có thể kết bạn nhiều hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT