Trần Kỳ nhìn theo Lê An An xuống lầu, xách giỏ trong tay trở về văn phòng. Nghĩ đến dâu tây mà An An nói, cô ấy gạt lớp cải bó xôi trên cùng ra, rồi thấy những quả dâu tây vừa to vừa đỏ bên dưới.
Đưa lên gần mũi ngửi thử, một mùi thơm nồng ngọt ngào lan tỏa quanh chóp mũi. Chỉ cần ngửi mùi thôi đã biết trái dâu này rất ngon rồi! Trần Kỳ không kìm được mà cầm lấy một đĩa lớn, nóng lòng bốc năm, sáu quả mang đến bồn nước công cộng rửa sạch.
Vừa rửa xong cô ấy đã cho ngay vào miệng ăn thử, rồi trợn to mắt.
Ôi trời! Dâu tây này ngon quá! Dâu này là do An An trồng sao? Em ấy giỏi quá đi! Nghe bảo em ấy sống ở khu nhà công vụ mà lại có thể trồng ra được dâu tây ngon thế này ư? Trước đây cô ấy có nghe ai nói đến đâu!
Đồng nghiệp đi ngang qua thấy Trần Kỳ đang ăn dâu tây: “Ui chao, mấy trái dâu tây này nhìn ngon ghê, cô mua ở đâu đấy?”
Trần Kỳ cầm đĩa dâu cười nói: “À, em họ nhà tôi biết con tôi thích ăn dâu tây nên mang từ quê lên. Không biết lấy ở đâu mà ngon ghê, đoán chừng cũng phải tốn công tốn sức lắm. Tôi thấy ngon quá nên không kìm lòng được mà rửa vài quả ăn thử.”
Nếu là những loại dâu tây vừa chua vừa nhỏ thông thường thì chia cho đồng nghiệp một, hai quả cũng được, nhưng mấy trái dâu này thì không! Trần Kỳ trả lời đồng nghiệp xong vội vàng đi về văn phòng, đóng cửa lại bắt đầu thưởng thức những quả dâu tây đã rửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT