Con bé còn không dám nhìn thẳng vào sáu sợi dây chun trên đầu mà nói là không căng không? Ai nói trẻ con không biết đẹp xấu đâu chứ, thấy chưa, chỉ vì một kiểu tóc xinh xắn mà có thể nhắm mắt dối lòng kìa. Cuối cùng Lê An An vẫn phải nhẹ nhàng khuyên bảo cộng thêm dỗ dành lẫn lừa gạt mới có thể khuyên Nha Nha từ bỏ ý định đáng sợ đến mức có thể hói đầu này.
Còn bản thân cô thì chỉ thắt hai bím tóc đơn giản, trông tự nhiên và mộc mạc. Trẻ con làm kiểu hoa hòe lòe loẹt thì được, còn cô lớn rồi, không thích làm những kiểu đó, chỉ muốn đơn giản thôi.
Vừa mát mẻ vừa gọn gàng.
Trước khi xuất phát, Lê An An lại ra vườn rau hái một giỏ rau và một ký rưỡi dâu tây. Lần trước đã hứa với chị Trần Kỳ là lần tới cô lên thành phố sẽ mang cho chị ấy, không thể quên được. Viên Tiểu Tứ thấy vậy bèn hỏi: “Sao chị mang nhiều rau thế?”
“Chị mang cho một người quen.”
“Vậy à, đưa đây em xách cho.”
Lê An An nghe vậy thì vỗ vai Viên Tiểu Tứ: “Đúng là một cậu bé tốt bụng. Sau này chị sẽ không mắng thầm em nữa đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT