Gần đây Diệp Âm trải qua những tháng ngày rất thoải mái, có thể là do không muốn đi vào vết xe đổ của Thuý Bình và Cầm Ngọc nên hiện tại không ai dám gây khó dễ cho Diệp Âm.
Thứ duy nhất để Diệp Âm mong nhớ chỉ có vết thương ở chân của Vương thị, cô suy nghĩ một chút, nếu thư phòng không cần người nữa thì cô sẽ xin phép Cố Triệt nghỉ nửa ngày.
Sau giờ ngọ mặt trời nóng nực, Diệp Âm tăng nhanh bước chân, trên đường cô cố ý chọn con đường xa nhất sau đó lén lấy số tiền bạc đã giấu kỹ trong người ra.
Đây là tiền Diệp Âm chiếm được từ bọn Mã Dũng, cô suy nghĩ vài giây liền gói một lượng bạc bỏ lại vào trong áo.

Nhà trong hẻm vừa cũ vừa nhiều, bởi vì diện tích nhỏ hẹp nên căn bản là không thể trồng một cái cây xanh nào để che nắng che mưa cả. Vì thế tình trạng hạ nóng đông rét buốt thường xuyên xảy ra.
Ban ngày Vương thị luôn ở trong nhà, thế nhưng căn nhà nóng như cái lồng hấp làm con người ta không thể chịu được, nhân lúc buổi trưa rảnh rỗi bà liền ngồi ở cửa làm miếng lót giày. Thi thoảng nghỉ tay đều sẽ nghĩ tới tiểu quản sự mà nữ nhi đã nhắc tới, mỗi lần như vậy tâm tình của Vương thị lại tốt hơn một chút.
 
Đang mải mê hoàn thành công việc, bỗng nhiên bà nghe thấy tiếng đập cửa ngoài sân.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play