Một chiếc xe ngựa đơn giản loạng choà loạng choạng chạy ở trên đường, Cố Lãng thân thể nhỏ nên mỗi lần thân xe xóc nảy thì toàn bộ người nhóc con đều bị lắc lên lắc xuống liên tục khiến cho cái mông nhỏ của nó thật thảm.
Cố Lãng xẹp miệng nhỏ, oan ức kêu: “Tiểu thúc, con không ngồi xe ngựa nữa đâu, con muốn xuống. ”
Cố Triệt cho dừng xe, bế Cố Lãng giao cho Thường ma ma ôm xuống.
Ở trong xe tuy rằng xóc nảy, nhưng tốt xấu gì cũng đặt bồn băng giúp xua tan đi một phần nóng bức. Vì thế Cố Lãng mới có thể chịu đựng được, cũng làm cho nó hiểu lầm về sức mạnh của ánh nắng mặt trời.
Cho nên sau khi thằng nhóc xuống xe ngựa, dù cho có đội mũ ở trên đầu nhưng cái nóng từ bốn phương tám hướng vẫn cứ hun thẳng vào nó, không lọt chỗ nào.
Cố Lãng cảm giác mình giống như cái bánh bao đang được đặt trong lồng hấp vậy.
Ánh mặt trời nắng gắt, mỗi một tia nắng giống như cây kim đâm vào làn da mềm mại của nhóc con.
Điều này làm cho thằng bé cảm thấy sốc.
Đương nhiên là sốc rồi, ngày trước mỗi khi Cố Lãng ra ngoài, trưởng bối trong nhà sẽ chọn thời điểm mát mẻ để đi, trên xe ngựa đều được bố trí bồn băng mát lạnh, đường đi bằng phẳng, người lớn sẽ tìm cách dỗ nhóc để cho nhóc đỡ chán, muốn có bao nhiêu vui vẻ liền có bấy nhiêu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play