Còn chưa chính thức khai giảng, nhóm lớp đã được lập từ lâu, mỗi ngày tin nhắn thông báo danh sách như bom ném tới, tôi thực sự chịu không nổi, chửi thầm trong lòng, ngôn ngữ Hán ngọt ngào sao lại phải đọc nhiều sách đến vậy.
Lúc đang sắp xếp danh mục sách vào ghi chú, Kì An nhìn thấy bèn hỏi, “Bây giờ đã bắt đầu giao bài tập về nhà rồi à?”
Nàng cười một tiếng, trêu đùa nói, “Học bá cố lên.”
Câu này quả thực làm tôi xấu hổ muốn chết. Phải thừa nhận rằng, về chuyện thi đại học, tôi dường như may mắn hơn người khác một chút, tuy không đến mức siêu phàm nhưng quả thực phát huy không tệ, đặc biệt là tiếng Anh và bài tổng hợp văn học, mỗi môn đoán mò một câu trắc nghiệm mà lại đều đúng, đúng là phúc bất trùng lai họa vô đơn chí. Nhưng sự khác biệt tồn tại khách quan, tôi không thể bịt tai trộm chuông, phớt lờ sự thật rằng việc mình có thể chen chân vào ngôi trường top 5 toàn quốc này phần nào là nhờ chút may mắn.
Nghĩ đến thôi đã thấy phiền rồi.
Buổi tối về nhà chơi game còn bị mẹ tôi giáo huấn một trận, nói “Không phải thầy cô đã có danh sách sách đề xuất rồi sao, sắp khai giảng rồi mà con còn chưa chịu thu tâm lại, chơi ba tháng nghỉ hè không sợ chơi đến phát điên à?”
Tôi phiền muộn muốn nứt cả đầu, không chỉ vì những cuốn sách khó nhằn và những lời cằn nhằn, mà còn vì câu nhắc nhở vô tình kia - Mùa hè sắp kết thúc rồi, nó sắp sửa rút đi như thủy triều, cực kỳ keo kiệt mang theo những trân bảo đã mang đến, không để lại gì nhiều.
Nếu mùa hè qua đi, mối quan hệ của chúng tôi cũng sẽ đứt đoạn từ đây sao?
Còn phải làm sao đây? Còn có thể làm sao đây?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play